Lý Như Hồng ngồi lại trò chuyện với Tần Sở “Tại Sao cậu lại tới đây, chúng ta cũng đâu có chung đường?”
“Thì chủ nhà đang mở tiệc vì thế không muốn về nhà nên đành lang thang ngoài đường, may mắn thay gặp được bạn Lý Như Hồng đây, có thể nói chúng ta chính là duyên phận đó.”
Duyên phận?
Thấy Lý Như Hồng có vẻ không tin Tần Sở phải khẳng định lại “Thật mà, hai ta là duyên phận đó.”
“Vậy còn bạn kia? Cậu ta đi theo hai ta thì cũng được coi là duyên phận à?”
Quay lại sau lưng thì thấy Thẩm Tuấn Hào đã đi theo từ bao giờ, rõ ràng hôm nay nhà có khách sao cậu ta lại không về nhà mặc đẹp rồi dùng tiệc, sao lại đi theo anh thế này.
Bị phát hiện Thẩm Tuấn Hào cũng đành lộ mặt.
Tần Sở phát hiện ánh mắt mẹ nhìn người đang đi tới rất khác, rất lạ, ánh mắt này có phải là yêu hay không? Không để tình yêu của mẹ dành cho người khác Tần Sở bèn phải dùng gương mặt điển trai của mình chắn trước tầm nhìn của mẹ, mặc dù mẹ đã lé sang bên khác để nhìn Thẩm Tuấn Hào nhưng Tần Sở cũng không tha.
“Làm gì thế hả?” Lý Như Hồng hất đầu Tần Sở sang một bên, nụ cười xinh đẹp hiện lên môi “Lớp trưởng sao cậu lại ở đây thế?”
Tần Sở nhại lại “Gọi thân thiết quá nhỉ....Lớp trưởng...” Chưa nói hết thì bị mẹ đánh nhẹ cái cảnh cáo, anh cũng bèn phải ngậm miệng lại không dám nhại lại lời mẹ nữa nhưng ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-hoc-cua-ba-me/3552382/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.