Trình Vĩ đưa ba bức ảnh kia cho Lư Du Nhiên.
Đầu tiên Lư Du Nhiên không cho là đúng, chờ sau khi so sánh ba tấm ảnh xong, trong lòng liền không khỏi lộp bộp một tiếng.
“Thế nào?” Trình Vĩ hỏi.
Mày Lư Du Nhiên nhíu lại, thần sắc trên mặt có chút không xác định.
Cô ta đặt ảnh Vô Danh và ảnh Sở Y Huyên trong quá khứ ở cạnh nhau, nếu so sánh như vậy, có một nửa là không giống, nhưng đem tấm ảnh Sở Y Huyên vừa ra khỏi tòa án ra so sánh, cô ta lại thấy có một nửa là giống.
Ngón tay cô ta hung hăng vò tờ báo.
“Là cô ấy?”
Lần đầu tiên đáy măt Lư Du Nhiên lộ ra thần sắc nghi hoặc, cô ta lắc lắc đầu nói: “Không xác định!”
Trình Vĩ sủng nịch mà nở nụ cười, “Đây chính là lần đầu tiên cô không xác định được một thứ gì.”
Lư Du Nhiên nhíu mày lại, nói: “Nếu đặt hai bức ảnh này ở cạnh nhau, trông có vẻ cùng một người, nếu đặt hai bức ảnh này ở cạnh nhau, trông cũng có vẻ là cùng một người.” Cuối cùng cô ta đặt ảnh chụp Vô Danh và ảnh chụp Sở Y Huyên trong quá khứ ra đặt cạnh nhau, “Nhưng nếu để hai tấm ảnh này ở gần nhau, đây hoàn toàn là hai người riêng biệt.”
Lưu Duệ cũng không quá hiểu biết Sở Y Huyên, hắn chỉ mơ ước mỹ mạo của Sở Y Huyên mà thôi, cho nên hắn rất nhanh đã nhận ra Vô Danh là ai.
Nhưng Lư Du Nhiên lại khác, bởi vì trong quá khứ cô ta đã tiếp xúc với Sở Y Huyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-gai-cu-cua-tong-tai/1016837/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.