Ở chung hai ngày, tổ nhân viên công tác trong đoàn làm phim đều rất thích Sở Triều Dương, tính tình cô vừa hào phóng, thẳng thắn lại thành khẩn.
Bọn họ nghe nói cô muốn sớm trở về để bồi con trai ăn sinh nhật đã gây cho mọi người và Triệu đạo ấn tượng rất tốt : “Chúng ta làm nghề này, rất ít khi có thể làm chủ thời gian, thời gian bồi người nhà cũng ít đi rất nhiều, nếu như có thể trở về thăm bọn họ thì tốt nhất là cố gắng chăm họ nhiều thêm một chút.”
Sở Triều Dương vẫn luôn cảm thấy, nhân phẩm của những người yêu gia đình mình đều sẽ không quá kém, cho nên cô rất thích những người yêu gia đình mình, tức khắc cô liền cảm thấy Triệu đạo quả thực đã thân thiết nói lên tâm tư của mình đối với con trai, vì vậy cô cứ thao thao bất tuyệt* mãi với ông.
*Thao thao bất tuyệt : (nói hoặc viết) liên hồi, hết cái này sang cái khác, tưởng như không bao giờ dứt.
Vóc dáng Triệu đạo không cao, đầu trọc, mặt vuông, nhìn qua khoảng chừng bốn mươi tuổi, trong nhà có hai đứa nhỏ, đứa lớn đã mười một tuổi, còn đứa nhỏ mới ba tuổi, khi hai người nói đến con cái của mình, quả thật là rất có tiếng nói chung.
Vì thế nhân viên công tác đều nhìn Sở Triều Dương và Triệu đạo như hai người rất giỏi trong việc chăm sóc trẻ nhỏ, Triệu đạo là người có kinh nghiệm, còn Sở Triều Dương lại là mẹ trẻ, cho nên họ liền thỉnh giáo hai người các loại tình huống khác nhau, vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-gai-cu-cua-tong-tai/1016754/chuong-32-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.