Tháo xuống chiếc mặt nạ kia, một khuôn mặt xinh đẹp mỹ miều liền lộ ra, cho dù khuôn mặt ấy chưa được trang điểm qua, chỉ để mặt mộc, cũng đã đủ để mang ánh sáng tới nơi này, phảng phất như cả căn phòng đều vì cô mà trở nên sáng ngời.
Mỹ nữ như ngọc ở trong giới giải trí hắn đã thấy qua rất nhiều, đủ loại phong thái, kiểu dáng, nhưng cô gái đứng trước mặt hắn lúc này đây tuyệt đối là đứng đầu.
” Là cô ? ” Cổ Duệ Chính ngoài ý muốn mà nhíu mày.
“Là tôi.” Sở Triều Dương nở nụ cười : “Anh còn dám làm đĩa nhạc cho tôi nữa hay sao ?”
Cổ Duệ Chính lấy tay vỗ vỗ cái trán rồi nở nụ cười, càng cười âm thanh càng lớn, càng cười càng có vẻ vui sướиɠ, vậy mà hắn lại cười đến nỗi nước mắt cũng tuôn ra.
Hắn vừa dùng ngón tay xoa xoa khóe mắt đẫm lệ ấy, vừa nói : “Tôi có cái gì mà không dám làm nữa cơ chứ, hiện tại thanh danh của chúng ta chính là kẻ tám lạng người nửa cân đấy, tôi có thể tốt hơn cô là bao nhiêu ?” Khí sắc của hắn bỗng dưng lại trở nên nghiêm nghị : “Trước đây tôi có tin đồn sao chép đấy, để tôi biên khúc tác phẩm cho cô, cô không sợ hay sao?”
Sở Triều Dương lại cười mà không nói.
Cô đương nhiên là có phòng bị, chỉ là điều này hiển nhiên là không thể nói ra.
Cô nói : ” Mấy bài hát này tôi dự định sẽ hát ở vòng chung kết của [Siêu cấp tân tiếng ca].”
Cô chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-gai-cu-cua-tong-tai/1016720/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.