Áo choàng đen định hút khô Thẩm Thanh Đường xong sẽ đi bắt Tần Di.
Bởi vì gã biết sau khi lấy xương thú ra sẽ bị suy yếu trong một giờ, Tần Di cũng không chạy xa được.
Nhưng gã không ngờ rằng vào lúc này, Thẩm Thanh Đường lại lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một vật đen kịt, từ xa chĩa về phía gã.
Đúng lúc này, vầng trăng sáng ngay trên đầu gã chìm trong mây mù, ánh sáng trong rừng cây trở nên mịt mờ, áo choàng đen càng không thể nhìn rõ vật đen kịt kia là gì.
Áo choàng đen nhíu mày, có hơi muốn né tránh, nhưng lại không nỡ buông Thẩm Thanh Đường ra – lúc này mà gián đoạn giữa chừng, sau đó hút lại thì rất phiền phức và lãng phí.
Vì vậy, áo choàng đen không trốn tránh.
Dù sao thứ đó cũng không có linh khí, chịu đau một chút cũng chẳng sao, vẫn nên tranh thủ hút sạch năng lượng thì hơn, đỡ phải sau này phát sinh dị biến.
Nghĩ vậy, áo choàng đen càng siết chặt dây leo, tham lam hấp thu linh khí trên người Thẩm Thanh Đường.
Nhưng gã không ngờ rằng, sau một giây, hai tiếng nổ liên tiếp vang lên!
Tất cả đều nhắm thẳng vào ngực gã!
Trong khoảnh khắc, vô số dây leo bị nổ tung bay tứ phía, áo choàng đen phát ra một tiếng kêu vô cùng đau đớn, thân thể đột nhiên co rút lại.
Lúc này, Thẩm Thanh Đường đã bị lực phản chấn của súng kíp sau năm lần tấn công làm cho chảy máu miệng và mũi, suýt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-doi-xinh-dep-benh-tat-cua-nhan-vat-phan-dien/2523279/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.