Có mèo con dẫn đường, Tần Di tìm được bí tịch của Long tộc dễ hơn rất nhiều.
Lúc này hắn mới phát hiện, khắp nơi trong đền Thần đều ẩn chứa rất nhiều mê chướng, thứ bạn nhìn thấy chưa chắc là thật, thậm chí thứ tai bạn nghe thấy sờ thấy cũng chưa chắc là thật.
Thảo nào hồi đó quốc sư lại phải lừa gạt Cố Thanh Dung làm việc cho hắn ta- nếu như không có người quen thuộc hoàn cảnh nơi này dẫn dắt, người bình thường dù có xông vào cũng chưa chắc giành được đồ vật hữu ích, thậm chí còn có thể bị mắc kẹt trong vô vàn mê chướng và ảo cảnh, vĩnh viễn không thoát ra được.
Sau khi lấy được cuốn bí tịch của Long tộc, Tần Di vừa mở ra đã thấy kim quang chói mắt, mà nội dung bên trong lại càng thâm sâu khó lường, không có cách nào đọc xong trong thời gian ngắn.
Vốn dĩ Tần Di định đọc xong bí tịch rồi ghi nhớ lại, sau đó để cuốn bí tịch lại trong miếu này cho hậu nhân sử dụng, bây giờ xem ra không thể không mang đi được rồi?
Tần Di do dự một chút, sau đó chắp tay khom lưng hành lễ về phía truyền tống ra cuốn bí tịch: “Đệ tử Tần Di bất tài, nhất thời không nhớ được nội dung trong cuốn bí tịch do thần ban cho. Xin các vị thần trong đền cho phép đệ tử mang cuốn bí tịch này đi, khi nào đệ tử lĩnh hội được hết nội dung trong bí tịch, nhất định sẽ đúng hẹn trả lại—— “
Tần Di còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-doi-xinh-dep-benh-tat-cua-nhan-vat-phan-dien/2523137/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.