"Anh ăn sáng chưa?" Vân Ngạn hỏi.
Thẩm Sơ Hành gật đầu.
"Vậy thì tốt, em vừa đi thăm dì, trạng thái của dì khá tốt, anh đừng lo."
Dì?
Thẩm Sơ Hành nhíu mày: "Sao không gọi mẹ?"
Vân Ngạn bật cười: "Ở đây có anh với em thôi à, cần gì phải giả bộ nữa? Anh yên tâm, lúc em gặp dì em vẫn gọi mẹ bình thường, không bị lộ đâu."
"..."
Hình như cậu nói đúng.
Nhưng mà... hắn không vui lắm.
"Anh làm việc của anh đi, đừng để mệt quá, nghỉ ngơi nhiều chút." Vân Ngạn nghĩ Thẩm Sơ Hành định đi làm gì đó mà bị cậu chặn đường lại, vì vậy chuẩn bị tránh đường. Cậu giơ túi bánh bao trong tay lên: "Tranh thủ lúc còn nóng để em đi đưa cho mọi người."
Không ngờ là, cậu vừa đi được hai bước, liền nghe thấy Thẩm Sơ Hành nói: "Chờ chút."
Vân Ngạn dừng lại: ?
Thẩm Sơ Hành nhìn chằm chằm túi bánh bao trong tay cậu: "Thêm cái nữa."
Vân Ngạn nhìn hắn hai giây, đột nhiên bật cười, mở túi ra lấy cho hắn thêm một cái: "Anh thích ăn cái này hả?"
Đây là lần đầu tiên Vân Ngạn thấy Thẩm Sơ Hành muốn ăn món gì đó.
Vân Ngạn vốn tưởng hắn đã ăn sáng xong rồi, chưa kể người bị sốt nên ăn ít một tí, cho nên cậu chỉ đưa hắn một cái, cậu cũng không hỏi hắn có muốn ăn thêm cái thứ hai hay không, trăm triệu lần không nghĩ tới hắn còn muốn thêm cái nữa.
Thẩm Sơ Hành không tỏ ý kiến, cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-doi-cua-nhan-vat-phan-dien-tan-tat-doc-ac/2157133/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.