Đợi khi Thẩm Sơ Hành đồng ý dẫn cậu đến đó, Vân Ngạn mới chợt nhớ tới bài luận bị cậu lãng quên ở hồ Đại Minh...
Thôi quên đi, trước tiên đi xem phòng thí nghiệm đã, hiện tại Thẩm Sơ Hành tâm trạng tốt đồng ý dẫn cậu xem, bỏ qua cơ hội này thì biết phải chờ đến bao giờ?
Bài tập là gì? Có ăn được không?
Dù sao ngày mai vẫn được nghỉ ở nhà mà!
Vân Ngạn đi theo Thẩm Sơ Hành vào thang máy, nhìn Thẩm Sơ Hành ấn vào nút nhận dạng dấu vân tay, tầng -1 sáng đèn, thang máy đóng lại rồi bắt đầu đi xuống.
Cậu luôn nghĩ cái chỗ quét vân tay kia chỉ để trang trí thôi...
Vân Ngạn đứng sau lưng Thẩm Sơ Hành, thầm than thở: Còn nhắc cậu không được phép xuống tầng hầm, rõ ràng cậu muốn cũng có xuống được đâu.
... Khoan đã, vậy sao hôm nay anh ấy đồng ý dẫn cậu tới đó?
Cậu còn chưa kịp suy nghĩ xong thì đã đến tầng -1.
Cửa thang máy mở ra, đầu tiên cậu thấy là một không gian nhỏ sáng sủa, vách tường xung quanh được làm bằng kim loại tạo cảm giác lạnh lẽo và nghiêm nghị, trước mặt bọn họ còn có một cánh cửa khác.
Thẩm Sơ Hành điều khiển xe lăn đi về phía trước, lúc đi được nửa đường, cánh cửa nặng nề trước mặt bỗng khẽ mở ra, chỉ có tiếng ma sát nhẹ.
"Cảm ứng tự động?" Vân Ngạn nhướng mày.
"Ừ."
"Nhưng phải quét vân tay mới vào được đây, vậy cái cửa này để làm gì?" Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-doi-cua-nhan-vat-phan-dien-tan-tat-doc-ac/2157131/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.