Tác giả: Duyên Cầu Bán Thế | Edit: Kidoisme
Hạ Tinh Dã ngồi bên cạnh nhìn sắc mặt Tần Việt càng ngày càng khó coi âm thầm ‘đệt’ trong lòng một tiếng, suýt nữa thì không nhịn được giơ tay lên tát cho mình một phát, này thì mồm miệng lanh chanh, này thì mồm nhanh hơn não!
Người xưa có câu ‘Uốn lưỡi bảy lần trước khi nói’ chẳng sai chữ nào!
Y nhìn Tần Việt sắp sửa hắc hóa, ngậm miệng không dám nhả ra thêm một chữ. Đùa thằng này mà điên lên nó tặng cho mình quả tên lửa vào hố đen đầu tiên, Tiểu Tinh không có nhu cầu chết sớm ở tuổi 18! Hạ Tinh Dã như cá nằm trên thớt, đành phải mở Wechat lên cầu cứu.
Sau khi viết rõ ràng, rành mạch hơn một nghìn chữ di ngôn, Hạ Tinh Dã mới yên tâm, ngẩng đầu lên nhìn Tần Việt một cái.
Im lặng trong trường hợp này không phải là vàng.
Hạ Tinh Dã vẫn luôn tự hỏi mãi, cuối cùng quyết định thăm dò một câu: “Cái này…Tần Việt, thư tình…viết tiếp không?”
Chiếu theo cái dạng này, hơn nửa khả năng là không viết tiếp được, cậu nói một câu nhanh nhanh cho tớ còn rời khỏi nơi thị phi, chuyện gia đình mấy người đóng cửa mà giải quyết với nhau! Ông đây không quản nổi!
“Viết!” Tần Việt tặng cái bàn một đấm: “Vì sao lại không viết?”
Hắn nghiến răng nghiến lợi: “Tớ đếch làm gì có lỗi hết!”
Hạ Tinh Dã: “……”
Tốt hơn hết là nên im lặng, không dám động đậy luôn.
Bút trong tay Tần Việt lập tức rơi xuống, lăn đi lăn lại vài vòng rồi lăn luôn vào kẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-tra-cong/1605696/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.