Tác giả: Duyên Cầu Bán Thế | Edit: Kidoisme
Tâm trạng của Hạ Tịch rất tốt, tay cắm vào túi quần ung dung nhàn nhã về nhà, không chú ý xung quanh đang muốn mở cửa kết quả bị một bóng đen từ đâu nhảy ra dọa cho sợ vãi tè.
Hai chân cậu mềm nhũn thiếu chút nữa thì ngã luôn ra đất.
“Má ơi!” Trong đầu Hạ Tịch chỉ toàn là quỷ với quỷ, phùng má giả làm người mập: “Tao không sợ mày đâu, chui ra đây!”
Nói ác nhưng giọng thì run lẩy bẩy.
Tại cậu quá vênh váo nên nãy không bật đèn pin điện thoại! Sai sách!
Hiện tại Hạ Tịch sợ muốn chết, túm chặt di động trong tay, sau lưng trào ra một đống mồ hôi lạnh.
Bóng đen kia chẳng thèm để ý đến cậu, ngược lại càng tiến gần hơn.
“Cút mẹ đi!” Hạ Tịch không màng hình tượng la to, dùng một tay che mặt mình lại, chỉ nhìn qua khe hở từ kẽ tay: “Mày đừng có mà giang hồ! Tao có bùa hộ mệnh! Đại sư khai quang! Mày mà chạm vào tao, tao đập cho mày hồn bay phách tán!"
Âm thanh của cậu quá lớn, đèn cảm ứng thu được tín hiệu nên bừng lên, nhờ ánh sáng nhàn nhạt, con ‘quỷ’ kia cũng dần hiện nguyên hình.
Tuy gọi là ‘quỷ’ nhưng cũng không có gương mặt dữ tợn mấy, thậm chí giọng nói còn cực kỳ dễ nghe.
“Học trưởng?” Hạ Tịch nghe được con quỷ nói: “Xin lỗi anh, em dọa đến anh ạ?”
Trong giọng nói còn hơi bất đắc dĩ.
“Diệp Nhiên?”
Hạ Tịch chậm rãi buông tay xuống: “Tối đêm rồi cậu còn ở đây làm gì?"
Đm, mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-tra-cong/1605695/chuong-58-2.html