Tại quán trọ, Đôi tay Hồ Giai Giai chống dựa vào quầy bàn, cổ áo rất thấp, lộ non nửa bộ ngực, phía dưới là một đôi chân gợi cảm thon dài, từng lọn tóc xoăn sóng dài cuốn vào đầu vai trần trụi, xinh đẹp là xinh đẹp, chính là lại mang đến cho người ta cảm giác tục tằng.
Ánh mắt Cận Trì tìm bạn gái luôn luôn là loại khó có thể miêu tả như vậy.
Thời điểm Trình Nghiên đi vào, liền nghe thấy tiếng nói Hồ Giai Giai oán giận: "Cô Trình a, tôi nói tới nơi nào không tới, lại đi đến cái địa phương rách nát này, đừng nói lên mạng, ngay cả trên điện thoại cũng không có tín hiệu, sớm biết rằng như vậy tôi thà chết cũng không tới nơi này."
Trong quầy có một cô bé nhỏ tuổi, ngồi trên chiếc ghế cũ cao, đang ghé vào chỗ đó mà viết chữ, nắn nót từng nét một, bỗng nhiên ngẩng đầu, thanh thúy hỏi: "Dì à, dì có muốn bắt cá không? Ở chỗ Lương ca ca có võng, anh ấy sẽ bắt cá, sức lực cũng rất lớn, một võng là có thể đánh được rất nhiều."
Lương ca ca? Còn có cách gọi cổ kính như vậy sao? Trình Nghiên đứng một bên cảm thấy tò mò.
Hồ Giai Giai vừa nghe cách cô bé xưng hô liền không vui, mắng một tiếng: "Đồ nhà quê!"
Cô bé đối với Hồ Giai Giai lè lưỡi làm mặt quỷ, giống như đang nói: "Cô mới là đồ nhà quê!"
Hồ Giai Giai tức giận đến dậm chân. Há, con bé nhà quê hư đốn này.
Thấy cô ta định duỗi tay muốn véo cánh tay cô bé, Trình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/1029984/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.