Cô cởi giày, cầm ở trên tay, đôi chân tinh xảo tuyết trắng đạp trên mặt đất, không một chút tiếng động.
Thuận lợi ngấm lâu, cô cũng không để ý dưới nhà có người, tim đập nhanh, bước chân cô trở nên nhanh hơn, cơ hồ muốn vọt tới cửa lớn, tay của cô nắm lấy chốt then cửa, hít một hơi thật sâu, vặn xuống,
* * * Không, không động?
- Tôi khóa cửa.
Tiếng nói nam nhân trầm thấp hơi lạnh từ phía sau truyền đến, một đôi tay ôn nhu lại triền miên ôm lấy cô.
Thân thể của cô cứng đờ, liền biết không có dễ dàng như vậy!
Thích Trạch nói chuyện bên tai cô, ái muội dòng khí chiếu vào sau gáy, vừa nhiệt lại vừa ngứa, cô rụt rụt cổ.
- Chìa khóa ở trên người của tôi.
Hắn nắm lên tay của cô, ấn vào túi quần hắn, giọng nói càng thêm thấp càng thêm ái muội:
- Cậu muốn.. Lục soát một chút không?
Bung, không khí bỗng nhiên bùng nổ, Trình Nghiên mạnh mẽ đẩy ra hắn, xoay người, lạnh lùng nói:
- Cậu đang chơi tôi sao?
- Làm gì có?
Hắn cười khẽ, bỗng nhiên ôm eo cô kéo lại gần, dán mặt cô, chậm rãi nói:
- Tôi chỉ là trăm phương ngàn kế cho cậu chủ động đi tiếp cận tôi.
Trình Nghiên nhìn chằm chằm hắn, đôi mắt xinh đẹp ánh lên vài phần tức giận.
- Chìa khóa ở trên người tôi, tôi không động, muốn hay không, tùy cậu.
Hắn giơ hai tay lên, nhìn cô cười, khuôn mặt nhởn nhơ muốn đấm, kiểu như nói: Cậu muốn làm gì tôi cũng được.
Biểu tình tràn đầy sủng nịch, lại như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/1029976/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.