Quả nhiên, cao thủ vừa ra tay thì mọi chuyện đã xong, so với những người bác sĩ Tây y kia thì mạnh hơn nhiều.
"Đừng cao hứng quá sớm, đây chỉ là bước đầu tiên, m.á.u đông ở trong đầu cô ấy dễ dàng chèn các mạch m.á.u não, như thế thì càng chuyển biến xấu hơn. Ai, nhất định phải dùng đến châm cứu mới có thể trị tận gốc được.” Quý lão gia nhìn các người học trò của mình, khẽ lắc đầu, bọn họ không có bản lĩnh này.
Hoắc Vân Sơn vội vàng nói: "Ông nội tôi đang trên máy bay tới đây, ngày mai là có thể đến.”
Quý lão gia cũng không cần nghĩ ngợi liền gật đầu, nói: "Vậy tôi sẽ chờ đến ngày mai.”
Hoắc Vân Sơn cúi đầu thật sâu, nói: "Cảm ơn ngài đã giúp đỡ, đại ân đại đức của ngài Hoắc gia sẽ không bao giờ quên được.”
“Nếu cô ấy chỉ là em họ của anh, tôi tuyệt đối sẽ không rời núi. "Quý lão gia đã rời bỏ giang hồ nhiều năm, cho dù là quan to hay quý nhân cầu tới cửa, ông cũng sẽ khéo léo từ chối, không nhận lời.
Ông có mặt ở đây là bởi vì lãnh đạo đã tự mình gọi điện thoại cho ông ấy, mời ông rời núi. Ngài lãnh đạo kia nói bệnh nhân này là người đặc biệt quan trọng, nếu có gì nguy hiểm thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến đại cục hiện nay, cô là trọng khí của quốc gia.
Khi đó ông mới đồng ý phá vỡ lời thề của mình, một lần nữa rời núi.
Hoắc Vân Sơn thần sắc trang trọng, nói: "Mặc kệ như thế nào, Hoắc gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3607447/chuong-646.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.