Chuyện giao quyền lực muốn giải quyết êm đẹp không phải nói một câu là có thể xong.
Ông ấy đang lót sẵn đường và tạo nhân mạch cho thế hệ tiếp theo.
Quỹ tư nhân của Tề Thiệu kỳ thật là một vòng tròn, hội tụ nhóm người có tiền nhất thế giới.
Một giọng nói vang lên. “Ông nội ta cũng không có ý muốn giao quyền lực.”
Là con cháu Trịnh gia lên tiếng, lớn lên cũng có thể xem là nhân tài tiêu biểu nhất trong đám con cháu thế gia, nhưng có chút kiêu ngạo.
Cố Vân Khê thản nhiên nhìn thoáng qua. “Mọi người đều là người thừa kế, nhưng có thể tiếp quản gia nghiệp hay không, còn phải thông qua vô số khảo nghiệm, có thể bước chân vào vòng luẩn quẩn này hay không, cũng là một cửa ải cần vượt qua.”
Lời này vừa nói ra, các ông lớn ở đây đều trao đổi ánh mắt với nhau, còn mấy người trẻ tuổi thì mất bình tĩnh, cô ta đoán được bằng cách nào?
Ngài Tằng không nhịn được thở dài. “Tiểu Khê à, cháu quá nhạy bén, không dấn thân vào giới kinh doanh thật đáng tiếc, thiên phú kinh doanh của cháu rất mạnh.”
“Cháu muốn theo đuổi sự thỏa mãn về mặt tinh thần hơn là vật chất.” Cố Vân Khê bình tĩnh khoe khoang. “Dù sao, chuyện kiếm tiền đối với vợ chồng hai cháu mà nói là quá dễ dàng.”
Mọi người: “...” Phát rồ.
Trong mắt Tề Thiệu hiện lên nụ cười, lúc Tiểu Khê kiêu ngạo đáng yêu muốn chết.
Ngài Đổng cầm lấy tách trà uống một ngụm, thật sự ông rất ngưỡng mộ lão già Mạc Thừa Ân đã qua đời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3607395/chuong-617.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.