Ở đây, Cố Vân Khê nhìn thấy tên lửa sao Thổ số 5 được phỏng chế, trải nghiệm cất cánh và hạ cánh của Apollo, nội tâm của cô vô cùng bị chấn động.
Thì ra, đây chính là sức mạnh của khoa học kỹ thuật.
Trong vũ trụ rộng lớn này, con người quả thật vô cùng nhỏ bé.
Tề Thiệu yên lặng nắm bàn tay nhỏ bé của cô, một đôi mắt đen như chim ưng đảo qua các hạng mục cùng thiết bị, đầu óc linh mẫn như máy rada không ngừng càn quét.
Ít có người biết được, hắn có khả năng ghi nhớ thần kỳ, chỉ cần nhìn qua một lần là có thể ghi nhớ được toàn bộ. Lúc tham quan viện bảo tàng, bọn họ nhìn thấy được rất nhiều kiến thức hữu ích. Cố Vân Khê nhịn không được cầm lấy máy ảnh chụp lại, cô không biết những thứ này có hữu dụng hay không, nhưng cô vẫn muốn lưu giữ lại khoảnh khắc này cho riêng mình.
Nhưng rất nhanh, cô đã bị nhân viên ở đây ngăn cản: "Thưa ngài, ở đây không thể chụp ảnh được.”
Jane tự mình đi theo hướng dẫn toàn bộ quy trình cho bọn họ. Vì thế, khi thấy vậy, cô ấy liền giơ lên thẻ công tác trước n.g.ự.c lên, nói: "Không sao, cô ấy muốn chụp thì chụp đi, những thứ này đều là lịch sử, giá trị không lớn lắm.”
Có thể đặt ở bảo tàng cho người ta tham quan, thì tất nhiên nó sẽ không có giá trị bảo mật gì.
Cố Vân Khê mím môi, tâm tình có chút phức tạp.
Cho dù là khoa học kỹ thuật bọn họ đào thải cũng không bán cho nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3607260/chuong-543.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.