"Thầy của cô yêu cầu nghiêm khắc như vậy sao?"
Cố Vân Khê cầm một ly nước trái cây chậm rãi uống, vô cùng tự phụ, nói:"Đặc biệt nghiêm khắc, ít nhất phải ưu tú hơn những người tốt nghiệp ưu tú khác.”
Tony đồng tình nhìn cô, hiểu, ông rất hiểu cái cảm giác này.
Danh sư xuất cao đồ, giáo sư Miller dù sao trong ngành nghề này cũng được coi là lão đại, mỗi người học trò mà ông thu nhận sau này đều thành danh cả.
Cố Vân Khê làm học trò dưới trướng của ông, càng không thể thả lỏng được.
“Tôi bây giờ còn chưa chọn được đề mục, cho dù muốn gấp cũng không gấp được.”
Trong đầu Jane lóe lên một suy nghĩ, vội nói: "Tôi nhớ hình như Hugo cũng là học trò của giáo sư Miller?"
Lời này lập tức khiến cho Cố Vân Khê chú ý, tươi cười ngọt ngào nói với cô: “Anh ấy là ngũ sư huynh của tôi, nhưng mà tôi cũng chưa từng gặp qua anh ấy bao giờ, anh ấy hình như rất bận rộn.”
Cô ấy cũng rất bận rộn, lần nào cũng bỏ lỡ cơ hội gặp mặt với Hugo.
Jane theo bản năng hỏi: "Sao cô không phát thiệp mời cho anh ấy?”
“Thầy không cho tôi quấy rầy anh ấy.” Lý do này của Cố Vân Khê không thể chê vào đâu được.
Cô không mượn cơ hội trèo lên, nên chỉ tùy ý nói chuyện phiếm, nào là chuyện tài chính cho đến cả các lĩnh vực như; máy tính, cổ phiếu, châu báu, trang sức, túi xách…. đề tài vô cùng rộng.
Cô tựa như một bạch phú mỹ luôn yêu thích những thứ xa xỉ trong cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3607258/chuong-542.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.