Cố Hải Ba hoàn toàn không nhận được tín hiệu gì của cô ta, cả tâm tư của cậu cũng không ở trên này, nên vội nói: "Không cần không cần, trong nhà tôi cái gì cũng có.”
Hứa Thiến Thiến đánh bạo lại gần, liếc mắt đưa tình nhìn cậu: "Anh Tiểu Ba, em có thể đến nhà anh chơi không?”
Cố Hải Ba nhíu mày, cô gái này quá không biết chừng mực rồi, nói chuyện mà cứ luôn tiến đến trước mặt cậu, có chút đáng ghét.
Ở phương diện này cậu rất chú ý tránh hiềm nghi, theo bản năng lui về phía sau vài bước, nói: "Tôi không có nhiều thời gian rảnh.”
Hứa Thiến Thiến tựa như mù, cái gì cũng không thấy, vẫn vô cùng nhiệt tình đến gần cậu: "Nghỉ hè sao lại không rảnh được chứ? Anh Tiểu Ba, anh đừng gạt em nha.”
Ngô Phương Phương cũng nói giúp cô ta: "Tiểu Ba, người trẻ tuổi các cậu nên ra ngoài chơi nhiều hơn, kết giao bạn bè nhiều hơn mới phải.”
Cô không nói lời nào còn tốt, vừa mở miệng thì càng khiến cho sắc mặt của Cố Hải Ba đen hơn.
Cậu cứng rắn nói: "Tôi không giống các người, mỗi ngày đều rảnh rỗi như vậy. Tôi hiện tại không chỉ phải giúp người nhà buôn bán, mà còn phải học tập, mỗi ngày bận rộn đến 12 giờ, không rảnh để đi ra ngoài kết giao bằng hữu..."
Kỳ lạ, điện thoại của cậu đâu rồi? Cậu theo bản năng sờ sờ túi, cả hai bên đều trống không?
Trong lòng cậu không khỏi sốt ruột, sẽ không để mất chứ? “Anh Chấn Hoa, anh có thấy điện thoại di động của em ở đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3607236/chuong-531.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.