Tề Thiệu:... Như vậy cũng được sao?
Cố Vân Khê hợp tình hợp lý hỏi ngược lại hắn: “Tại sao không được? Chẳng lẽ ông ta còn có thể kéo em từ trong nước ra nước ngoài làm việc cho ông ta sao?”
Tề Thiệu không hiểu được suy nghĩ của cô, nghe cô nói hắn không khỏi vô cùng khiếp sợ, ai, được rồi, xem như là cô thắng.
Cố Vân Khê con ngươi nhỏ lưu chuyển, cười nói: "Em dự định sẽ bồi dưỡng anh nhỏ thật tốt, để cho anh ấy có cơ hội xông pha ở phía trước, còn chúng ta sẽ ở phía sau ủng hộ." Quyết định này vô cùng sáng suốt.
Cô nói làm là làm, rất nhanh đã vơ vét toàn bộ sách chuyên ngành và các loại tạp chí báo chí liên quan khắp nơi về đây.
Tề Thiệu nhìn thấy mấy cái rương lớn chứa đầy sách vở, đầu bỗng có chút đau nhức: "Đây là làm gì vậy?”
“Thu thập các loại tư liệu liên quan gửi cho anh nhỏ, đốc thúc anh ấy học tập thật tốt, để anh ấy sau khi tốt nghiệp sẽ bắt tay vào việc gây dựng sự nghiệp.” Cố Vân Khê rất có kỳ vọng đối với anh nhỏ. Cô nhanh chóng lấy điện thoại, gọi một cuộc điện thoại cho Cố Hải Ba, chuẩn bị tẩy não cậu cho thật tốt... A, không phải, là cổ vũ mới đúng.
“Này......”
Giọng nữ xa lạ khiến Cố Vân Khê sửng sốt, cô vui quá nên gọi nhầm số rồi sao? “Xin hỏi là điện thoại của Cố Hải Ba sao?”
Đối phương nghe vậy càng thêm tức giận mắng lớn hơn: "Cái đám nữ sinh này, tại sao lại không biết xấu hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3607234/chuong-530.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.