“Xin chào, tôi là Cố Vân Khê, người Hoa.”
Louisa hơi nhíu mày: “Người Hoa? Tôi còn tưởng cô là người nước R.”
Trong ấn tượng của cô ta, bản thân người nước R rất giàu có, người lựa chọn ra nước ngoài du học rất nhiều, người Hoa thì lại ít.
Gì cơ? Cô có chỗ nào giống người nước R? Cố Vân Khê nhướng mày, có chút không thoải mái:
“Cũng không phải, nước R vốn không có được người đẹp như tôi.”
Louisa kinh ngạc vài giây: “Tôi còn tưởng rằng người Hoa đều rất hàm súc.”
“À, thế nghĩa là cô đã luôn hiểu sai về chúng tôi.” Cố Vân Khê thờ ơ quan sát căn phòng này, hai phòng ngủ, một toilet, một phòng khách.
“Phòng nào là của tôi?”
Giọng điệu của cô đương nhiên, Louisa theo bản năng chỉ vào phòng bên tay phải: “Phòng này.”
Cố Vân Khê cao giọng kêu lên: “Chị Triệu, mọi người mang hành lý vào đi.”
Cô vừa dứt câu, mấy người theo chị Triệu liền ào ào vọt vào phòng, trải drap giường, thu dọn hành lý, quét dọn phòng….
Cố Vân Khê ngồi trên sô pha trong phòng khách, gặm hoa quả, cầm điều khiển từ xa mở ti vi.
Louisa nhìn cô vài lần, cô cũng chỉ như không biết, không có hứng thú trả lời.
“Mấy người này là?”
Cố Vân Khê thản nhiên nói: “Bảo mẫu, đầu bếp, tài xế trong nhà.”
Trên danh nghĩa thì đúng là vậy.
Louisa nhìn dáng vẻ sống an nhàn sung sướng của cô, cảm thấy muốn đánh giá lại sức mạnh tổng hợp của bạn cùng phòng một chút.
Sao so với mình cô ấy còn kiêu ngạo tự phụ hơn? Nó không khoa học.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3607051/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.