Cố Vân Khê có chút mờ mịt, nói: "A, bên trường học đã biết cháu họ Cố rồi.”
Bây giờ đổi tên giả cũng muộn rồi.
“Đã là người thì có thể có rất nhiều thân phận khác nhau.” Lãnh đạo nhẹ giọng nói: “Mạc gia ở Bắc Mỹ cũng từng gốc rễ, nên sức ảnh hưởng không hề nhỏ.”
“Nhưng, hiện tại trên thế giới này đã không còn tập đoàn Mạc thị.” Cố Vân Khê giật mình, mới hiểu được lời ông. Ông nói không sai, Mạc Thừa Ân tuy đã bán Mạc thị, nhưng trên toàn thế giới lại có không ít tài sản, hiện giờ đều đặt trong quỹ gia tộc.
Lợi nhuận thu được có thể tiếp tục nuôi sống cả đại gia đình Mạc gia.
Người lãnh đạo nhẹ nhàng nhắc nhở, nói: "Ở các nước phương Tây, Old Money phổ biến hơn và được tôn trọng hơn những người mới nổi."
Đạo lý này Cố Vân Khê hiểu, điều kiện tiên quyết là, càng có tiền thì càng có quyền lên tiếng.
“Nghe nói Mạc Thừa Ân hy vọng cháu làm người giám sát quỹ gia tộc của Mạc gia? Nếu hiện tại trong tay cháu có nhiều lợi thế hơn, vậy người bình thường sẽ cố kỵ, các giai cấp ở nước ngoài cũng sẽ chú ý hơn một phần. Hơn nữa, một người quản lý của một gia tộc giàu có đến từ HK cho dù có mang thêm vài vệ sĩ cũng không khiến người ta nghĩ nhiều.”
Đây chẳng khác nào là tận tay dạy cô làm người làm việc như thế nào, có thể thấy được, ông ấy đối với vấn đề an toàn của cô cực kỳ coi trọng, quan tâm.
Cố Vân Khê có chút cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3607028/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.