Lúc này Đại lãnh đạo nghiêm túc hỏi, "Cố Vân Khê, cháu biết các nước Âu Mỹ đều đang gia tăng cường độ nghiên cứu máy bay không người lái sao?"
Từ nước ngoài truyền đến tin tức như vậy, lúc bọn họ đang thảo luận kịch liệt, bỗng nhiên nhìn thấy trong báo cáo của Cố Vân Khê nhắc tới máy bay không người lái.
Được, trước không thảo luận, cứ xách người tới, chính tai nghe một chút kiến giải của cô, tiểu nha đầu này cực kỳ nhạy bén, có kiến giải không tầm thường.
“Không biết.” Cố Vân Khê khẽ lắc đầu, "Nhưng chấu nghĩ, là bởi vì chiến tranh vùng Vịnh.”
Ba người nhìn nhau, trao đổi một ánh mắt.
“Sự nhảy bén của cháu không giống một đứa trẻ.”
Cô gái này có một sự nhạy bén không tầm thường đối với thế cục, còn có tính tiên tri rất mạnh, đây mới là chỗ bọn họ coi trọng nhất.
Cố Vân Khê vỗ vỗ n.g.ự.c mình, "Tin cháu đi, trẻ con mới nhạy bén nhất.”
Lãnh đạo không khỏi bật cười, một đến mốt tá trẻ con như vậy đi, không, càng nhiều càng tốt.
“Cố Vân Khê, báo cáo lần trước tôi đã xem rồi, nhưng rất sơ lược, vậy quy củ lần này, viết một bài luận văn tám ngàn chữ.”
Cố Vân Khê ôm đầu kêu thảm thiết, lại tám ngàn chữ luận văn!
“Nếu luận văn có thể thiếu một nửa chữ, cháu có thể làm cái khác.”
Lãnh đạo sửng sốt một hồi, bỗng nhiên trong đầu hiện lên một suy nghĩ không thể tưởng tượng nổi ý, lập tức kích động nói, "Chẳng lẽ cháu còn có thể làm máy bay không người lái?"
Mọi người trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3607003/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.