Chương trước
Chương sau
“Được rồi, để tôi xử lý.” Hoắc Vân Sơn bất đắc dĩ thở dài, "Hai người chuẩn bị đi, mười giờ ngày mai chờ ở đây, có người muốn gặp hai người.”
“Được.”
Cố Vân Khê đã ngủ rất nhiều, cho nên không buồn ngủ, hiện tại cô ngồi trước máy tính sửa sang lại tài liệu.
Ngày mai bất kể là ai đến, cô cũng phải có chút chuẩn bị.
Tề Thiệu bưng một ly sữa nóng tới, "Tiểu Khê, uống ly sữa này rooig đi ngủ sớm một chút.
Cố Vân Khê ôm ly sữa, nhấp một ngụm nho nhỏ. “Tôi còn chưa muốn ngủ.”
Tề Thiệu thương tiếc nhìn cô, "Áp lực rất lớn phải không?”
"Tốt lắm, tôi rất giỏi chịu áp lực, áp lực càng lớn, thì càng mạnh mẽ.” Tâm tính Cố Vân Khê rất cường đại, chưa bao giờ e ngại khiêu chiến.
Người khác chỉ nhìn thấy ánh sáng của Cố Vân Khê, nhưng Tề Thiệu thấy được nỗ lực sau khi ánh sáng rực rỡ nở rộ. “Như vậy rất vất vả.”
“Không muốn trở thành một người tầm thường vô vị thì phải cố gắng.” Cố Vân Khê uống hết sữa, "Có thể làm chút chuyện có ý nghĩa, để thế giới này nhớ kỹ tên tôi, như vậy cũng rất tốt.”
Tề Thiệu là một người tiêu cực, cho nên đặc biệt thích Cố Vân Khê tích cực, "Sau này, tôi sẽ chia sẻ cùng em.”
Không có ngăn cản, không có khuyên bảo, chỉ là muốn chia sẻ, một câu nói đơn giản, cũng đủ đả động Cố Vân Khê thật sâu. “Tề Thiệu, hình như tôi thích anh thêm một chút nữa.”
Trong mắt Tề Thiệu hiện lên một tia kinh hỉ, "Là bao nhiêu?”
“Hôm nay nhiều hơn hôm qua một chút.” Cố Vân Khê dí dỏm ra dấu tay.
Cô thật sự rất dũng cảm, thẳng thắn lại xinh đẹp, cô gái như vậy ai có thể không yêu chứ?
Tề Thiệu nhẹ nhàng ôm bả vai cô, ánh mắt dịu dàng, "Vậy chúng ta tích lũy từng ngày, một ngày nào đó, em sẽ yêu tôi.”
……
Mười giờ, Hoắc Vân Sơn mang theo ba người đàn ông khí thế bất phàm đi vào, người đi phía trước rất quen mặt, chính là đại lãnh đạo lúc trước.
“Cố Vân Khê, chúng ta lại gặp mặt.”
Cố Vân Khê tươi cười ngọt ngào, ngoan ngoãn khéo léo chào hỏi, "Xin chào, cám ơn quà của ngài, tôi rất thích.”
Một bộ tứ hợp viện tam tiến, có tiền cũng mua không được.
“Lần này làm tốt, vẫn có lễ vật.” Lãnh đạo giới thiệu người đồng hành, một Vương bộ trưởng, một Vu bộ trưởng, về phần đơn vị gì thì không biết. “Đây là Tề Thiệu, bạn tốt của cháu, cũng là bạn học của cháu.” Cố Vân Khê giới thiệu.
Lãnh đạo tươi cười gật đầu, "Bạn học Tề Thiệu, nghe nói cậu cũng học lớp thiếu niên thiên tài.”
Tề Thiệu không kiêu ngạo không siểm nịnh, trả lời, "Vâng, hiện tại tôi đang học ở MIT.”
Lãnh đạo đánh giá hắn vài lần, cũng là một thiên tài có chỉ số thông minh cao. "Đây là trường kỹ thuật, sao lại đi học tài chính?"
Được rồi, đây là đã điều tra trong ngoài của Tề Thiệu.
Tề Thiệu cũng không vội, "Là hai chuyên ngành vật lý tài chính, máy tính là môn tự chọn.
Ba lãnh đạo đồng loạt nhìn qua, "Học nổi không?”
Tề Thiệu mỉm cười, "Cũng được, mỗi ngày ngủ ít đi hai tiếng là được.”
Lãnh đạo cười khen hắn vài câu, sau đó quan tâm hỏi, "Cố Vân Khê, cháu cũng thi đậu MIT sao?”
Cố Vân Khê một chút cũng không lo lắng Tề Thiệu đắc tội với người khác, quan hệ giao tiếp của hắn không tốt, không phải không biết, mà là lười.
"Đúng vậy, cháu muốn làm bạn học của anh ấy, lúc trước là chúng cháu hợp tác làm ra hệ thống Tất Thắng, còn cùng nhau cải tiến xe ba bánh thành xe cơ giới."
Lãnh đạo nhìn cặp Kim Đồng Ngọc Nữ, không nhịn được mà khen ngợi, "Không sai, hai người đều rất có thiên phú, cũng rất cố gắng."
Lời nói của ông xoay chuyển, "Cố Vân Khê, sao cháu lại nghĩ đến chuyện máy bay không người lái?”
Cuối cùng ông ta cũng đi vào vấn đề chính, Cố Vân Khê nhanh chóng ngồi thẳng người, nghiêm túc đứng lên.
"Nó được phân kỳ từ chip, thời đại của chip, đó là thời đại thông minh, điện thoại thông minh, máy tính, tất cả đều là sản phẩm của nó."
"Trong khi máy bay không người lái có thể do thám, làm mồi nhử, đối phó điện tử, chuyển tiếp thông tin, giám sát, thăm dò, máy bay chiến đấu không người lái, v.v..."
Cô Balabala giới thiệu rất nhiều chức năng, có thể nói, máy bay không người lái không chỉ có thể dùng cho quân dụng, mà còn có thể dùng cho nông nghiệp.
Cô còn phân tích máy bay không người lái có thể đóng vai trò to lớn trong chiến tranh, vào thời điểm mấu chốt còn có thể quyết định tình hình chiến tranh.
Còn có thể giảm bớt thương vong không cần thiết của binh lính chiến đấu vân vân.
Không thể không nói, Cố Vân Khê miêu tả bản thiết kế rất tốt, bánh này vừa lớn lại vừa thơm.
Bộ trưởng Vu nhịn không được hỏi, "Cái này có gì khác với máy bay điều khiển từ xa sao?
"Máy bay không người lái được trang bị chế độ lái tự động, được điều khiển bằng các chương trình, theo dõi, định vị, điều khiển từ xa, đo từ xa và truyền kỹ thuật số thông qua các thiết bị như radar."
“Còn máy bay điều khiển từ xa... thiên về một loại đồ chơi, chức năng giải trí là chính.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.