Trái tim Tưởng Quảng Xương lúc này như rơi thẳng xuống biển, cả người không kìm được lạnh như băng. Anh ta quả thật không biết chuyện này, khách sạn Ngũ Hồ này không phải của Tề gia sao?
"Là cô đã động tay động chân trong phòng khách sao?”
“Máy nghe trộm kiểu mới, nếu có cơ hội anh có thể tìm hiểu một chút.”Cố Vân Khê phất phất sợi tóc, giọng điệu lại vô cùng khinh miệt.
“Chỉ vì các người, tôi còn phải cố ý sáng chế ra loại sản phẩm mới này. Các người nên cảm thấy vinh hạnh đi.”
Tưởng Quảng Xương trợn mắt há hốc mồm, lúc này mới ý thức được, bọn họ đã bị Cố Vân Khê đùa giỡn, "Cô bắt đầu hoài nghi tôi từ lúc nào?”
“Từ lúc anh lộ diện trước mặt tôi.”Cố Vân Khê dùng một loại ánh mắt ngu ngốc nhìn anh ta, "Đến nay anh vẫn không biết cái túi tùy thân dưới nách của anh đã bị tôi đặt máy nghe trộm sao?”
Không biết! Anh ta đương nhiên không biết! Cho nên, ngay từ khi bắt đầu, nhất cử nhất động của mình đều đã bị bọn họ kiểm soát? Tưởng Quảng Xương tuyệt vọng nhắm mắt lại, anh ta tự cho là có thể nắm chặt được Cố Vân Khê, nhưng ngay cả một bước đi anh ta cũng không thể hoàn thành được.
Tất cả ngụy trang, tất cả tính toán của anh ta, ở trong mắt cô thì chẳng khác nào một trò đùa.
Người ta đây là thả dây dài câu cá lớn a!!!!
Tại sao trên đời lại có loại yêu nghiệt này?
“Cô có bắt chúng tôi cũng vô dụng thôi, dù sao chúng tôi cũng chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3606988/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.