Một sinh viên không nhịn được hỏi: “Anh ấy học ngành tài chính ở nước ngoài phải không?”
“Anh ấy học hai chuyên ngành vật lý và tài chính.”Cố Vân Khê là người hiểu rõ nhất, người kia mỗi ngày đều ở trong đình các nhỏ viết luận văn làm thí nghiệm, cũng rất bận rộn.
Cô cũng ở trong đình các nhỏ, nhưng bình thường số lần hai người gặp mặt không nhiều lắm, chỉ có bữa tối mới có thể ngồi cùng một chỗ vừa ăn vừa trò chuyện.
“Khoảng cách này hơi lớn.”Vẻ mặt của Tiến sĩ Hầu kiêu ngạo, tràn ngập tự hào. “Không hổ là học sinh của trường chúng ta.”
“Tiểu Khê, em cũng cố lên, tranh thủ viết thêm mấy bài luận văn.”
Cố Vân Khê: “...”
Cô bận rộn từ 6 giờ sáng đến 11 giờ tối, không có đủ thời gian ngủ, được chứ? Đây không phải là làm khó người sao?
“Không có thời gian đâu.”
Lúc này tiến sĩ Hầu mới nhìn thấy thứ trong tay cô: "Lấy ra đi, để thầy xem thử.”
Ông trực tiếp thẩm duyệt tại chỗ: “Cố Vân Khê, em có tiến bộ rất lớn, luận văn này thầy không tìm ra sơ hở nào, em có thể chuẩn bị biện hộ bảo vệ luận án Tiến sĩ.”
Luận văn của Cố Vân Khê chất lượng rất cao, lại có số liệu hoàn chỉnh làm căn cứ, trong lời nói có ý sâu xa, nhưng bởi vì cô là Cố Vân Khê, cho nên yêu cầu đối với cô cao hơn so với người bình thường.
Cố Vân Khê chỉ mới viết bản sơ thảo đã viết lại năm lần, sửa đi sửa lại nhiều lần, sửa đến mức đau cả đầu, may mắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3606907/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.