Hai người đấu võ mồm không ngừng, Tề Tĩnh ngơ ngác nhìn bọn họ, tâm loạn như ma.
Y bỗng nhiên cảm giác được ánh mắt đang rơi lên người mình, nhìn qua, là Tề Thiệu, hai người nhìn nhau, thần sắc đều có chút khác thường.
“Chú nhỏ”.
“Qua đây đẩy xe lăn giúp tôi”. Tề Thiệu vẫy vẫy tay với y.
Tề Tĩnh mím chặt môi, lặng lẽ đi tới bên cạnh hắn.
Quả nhiên, đi được một đoạn đường, chợt nghe giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng của Tề Thiệu vang lên:
"Tôi thích Tiểu Khê, muốn cưới cô ấy, cậu thấy sao?"
Tim Tề Tĩnh run lên, theo bản quay đầu nhìn về phía cô gái chói mắt kia.
Cô giống như mặt trời nhỏ phát ra nhiệt độ, chiếu rọi người bên cạnh, để cho người xung quanh đều cảm nhận được ấm áp và hạnh phúc.
Nhất là đối với loại người ở trong bóng tối cô độc như y, ánh sáng ấy như lực hấp dẫn trí mạng.
Cô giống như một vầng sáng xuất hiện trong sinh mệnh của y, thắp sáng những năm tháng thanh xuân của hắn.
Nhưng, y cũng không dám nghĩ nhiều, cũng không dám hy vọng xa vời, cũng không dám đối mặt với tâm tư của bản thân.
Đồ vật quá mức tốt đẹp thường dễ vỡ, hắn chỉ dám đứng từ xa nhìn cô, ngẫu nhiên gặp mặt một lần cũng rất tốt.
Tề Thiệu hơi ngẩng đầu, giọng nói lãnh đạm vang lên: “Sao không nói lời nào?”
Hai người mặc dù là chú cháu, nhưng tuổi tác gần bằng nhau, kinh nghiệm từng trải khác nhau làm cho tính cách và khí chất hai người hoàn toàn bất đồng.
Tề Thiệu là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3606897/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.