Tề Tĩnh trở về, nhìn cô gái không màng đến hình tượng đang há to miệng ăn thịt nướng.
“Cố Vân Khê”.
“Hả?”
Cố Vân Khê hơi ngẩng đầu, khóe miệng dính đầy nước sốt, khuôn mặt nhỏ nhắn phồng lên giống như con chuột hamster nhỏ đang giấu đồ ăn vào hai má.
“Vừa nãy là điện thoại của chú tôi gọi đến”. Dáng vẻ Tề Tĩnh muốn nói lại thôi.
“Chú tôi hình như có hiểu lầm về quan hệ của chúng ta…”
“Chú?” Cố Vân Khê chậm rãi phản ứng lại. Là Tề Thiệu à, hai người này vậy mà lại là chú cháu. “Hiểu lầm?” Quan hệ giữa hai người bọn họ có gì để gây hiểu lầm chứ?
“Nghe giọng nói của chú ấy có chút mất hứng”. Tề Tĩnh nhẹ nhàng thở dài một hơi: “Tôi có chút lo lắng”.
Nói lấp lửng như vậy làm mọi người nghe xong như lọt vào sương mù, "Lo lắng cái gì?”
“Đương nhiên không phải, chú ấy rất tốt với tôi, chỉ là... tôi không muốn chú ấy hiểu lầm”.
Cố Vân Khê rũ mắt xuống, hung hăng cắn một miếng thịt nướng, nhưng cô không hỏi gì thêm.
Tề Tĩnh nhịn không được nhìn cô vài lần, thật sự đoán không ra trong đầu cô đang suy nghĩ gì.
Tiếng chuông di động vang lên, là điện thoại của Cố Vân Khê. "Chờ một chút”.
Cô không lảng tránh, mà tiện tay nhận cuộc gọi: "Alo, Tề Thiệu, đã trễ thế này anh còn chưa nghỉ ngơi à?”
Tề Tĩnh theo bản năng nghiêng người, lỗ tai dựng thẳng lên sẵn sàng hóng hớt.
Tề Thiệu nghe giọng cô thấy không đúng lắm.
"Em đang ăn món gì đó?”
“Gân nướng, thịt nướng ăn rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3606844/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.