“Em gái, thịt nướng đã có thể ăn, mau tới đây.” Cố Hải Ba vẫy tay với cô, không ngừng nhảy nhót, cả người cực kỳ vui vẻ.
Cố Vân Khê đi ra ngoài, Cố Hải Ba liền đặt vào tay cô một xiên nướng thịt dê vô cùng thơm: "Em không thể ăn cay, nên anh không có để ớt bột vào. Anh còn cố ý bỏ thêm một ít sốt tương thịt nướng không cay, em nếm thử xem có ngon hay không?"
Cố Vân Khê rất cảm động, vội nói: “Rất ngon, cảm ơn anh.”
Vào một đêm trăng sáng như thế này, bạn bè tụ tập cùng một chỗ uống rượu, ăn thịt nướng, trò chuyện là một chuyện vui vẻ đến nhường nào.
“Tôi có thể đầu tư không?" Tề Tĩnh, tuy không nói nhiều, nhưng luôn có cảm giác tồn tại trong đám người bọn họ.
Trước đây y đã cùng Cố Hải Ba và Thi Vân Vân hợp tác buôn bán, kiếm được không ít tiền, nên hiện tại cũng rất có hứng thú.
Thi Vân Vân cắn một miếng khoai tây nướng: "Tôi, tôi, cũng đầu tư.”
Cố Hải Ba cười híp mắt giơ tay lên: “Tôi cũng muốn đầu tư.”
Một thanh âm yếu ớt vang lên: "Ta cũng muốn.”
Là Hoắc Minh Duyệt.
Khóe miệng Cố Vân Khê giật giật: "Cô có biết bọn họ đang nói gì không?”
Cô không hiểu thì xem náo nhiệt cái gì chứ?
Hoắc gia không thiếu tiền, cô ấy càng không thể thiếu tiền. Lần này đi theo còn có hai bảo mẫu và một tài xế, bình thường đều chăm sóc cho Hoắc Minh Duyệt.
Vẻ mặt Hoắc Minh Duyệt có chút ngơ ngác nói: "Mọi người đều muốn hợp tác cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3606842/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.