“Em gái ruốt của tôi, Cố Vân Khê.”
Đồng tử Hàn Chí Quốc chấn động, nhưng vẫn giữ đúng chừng mực, "Thì ra là Vân Khê tiểu thư, sao cô không nói một tiếng, tôi phải tự mình ra ngoài nghênh đón mới đúng.”
Hắn chỉ gặp qua Cố Hải Triều, ba anh em còn lại vẫn chưa gặp, nhưng đối với cái tên Cố Vân Khê này thì vẫn như sấm bên tai.
“Chú Hàn.” Tề Minh Châu không vui, sao lại khách khí với cô ta như vậy? Có cần thiết không?
Hàn Chí Quốc im lặng, vị tiểu thư này bị nuông chiều hư, là Tề đại phu nhân nuông chiều ra con gái ngây thơ như vậy, thật tai hại.
Cố Vân Khê nhịn không được châm chọc, "Có cô ấy ở đây, làm ăn vẫn tốt chứ?”
"Cô ấy ở bộ phận tiếp thị và chịu trách nhiệm tích cực quảng bá khách sạn, quảng bá thị trường." Nói cách khác, nó không ảnh hưởng gì đến hoạt động thực tế của khách sạn.
Khóe miệng Cố Vân Khê giật giật, chỉ thế thôi sao? Chính là một chức vụ nhàn rỗi có cũng được mà không có cũng không sao, xem ra Tề lão gia rất hiểu rõ tính tình cháu gái nhà mình.
“Chú Hàn, sao chú cũng giúp cô ấy?” Tề Minh Châu không vui.
“Cô biết cô ấy là ai không?” Hàn Chí Quốc chỉ hỏi một câu.
Tề Minh Châu đặc biệt nghẹn khuất, "Em gái Cố Hải Triều, Cố Vân Khê, đặc biệt thích khi dễ người khác.”
“Vậy cô có biết, Cố gia là cổ đông lớn nhất của khách sạn này không?”
Tề Minh Châu trầm mặc, đây chính là nguyên nhân ông nội muốn tác hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3606690/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.