Thi Vân Vân thật sự lôi kéo Cố Vân Khê đến quán trà ngồi một chút, cơ hội gặp mặt của các cô không nhiều lắm, nhưng thường xuyên trao đổi thư từ, tán gẫu.
Miệng Cố Vân Khê rất ngọt, khen cô học âm nhạc có khí chất tốt, dáng vẻ tuyệt vời, giống như tiểu tiên nữ, quần áo trên người nhìn rất đẹp, rất hợp với cô, dỗ cô vô cùng vui vẻ, tiếng cười không ngừng. . Nhanh 𝐦à không có quảng cáo, chờ gì 𝑡ì𝐦 ngay ﹛ 𝗧RuM𝗧RU𝑌eN﹒𝑉N ﹜
Tề Tĩnh chỉ cảm thấy mình dư thừa, như ngồi trên đống lửa.
“Hai người nói chuyện đi, tôi còn có chút việc, đi trước đây.”
Cố Vân Khê đảo tròng mắt, "Đừng nha, chúng ta đã lâu không gặp, trò chuyện vài câu đi, không phải là anh có ý kiến gì với tôi chứ? Hay anh canh cánh chuyện của Cố Như, đã lâu như vậy mà còn chưa buông xuống sao?”
Lại là Cố Như, Tề Tĩnh phiền nhất cái tên này, người này không qua được, đúng không? “Nói bừa, là do cô có định kiến với tôi.”
Rõ ràng là cô canh cánh chuyện của Cố Như, còn giận chó đánh mèo với y! Y dám xác định, lại còn có chứng cớ!
Nhưng, rốt cuộc y đã làm sai cái gì? Cố Như quấn lấy y, đây là lỗi của y sao? Hơn nữa, chuyện đã qua lâu như vậy, vì sao còn rối rắm?
“Anh nói cái gì thì chính là cái đó đi.” Cố Vân Khê làm bộ không còn cách nào khác, "Anh vui là được rồi.”
Tề Tĩnh càng tức giận, sao lại có người đáng tức giận như vậy?
Thi Vân Vân nhìn cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3606672/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.