Cô đi đến tầng năm, vị trí phía đông, mở cửa phòng ra, đây là một gian phòng tám mươi mét vuông, hai phòng ngủ hai phòng khách, nhà vệ sinh và phòng bếp đều có.
Hai phòng ngủ đều có giường cao thấp, là nơi nghỉ ngơi của anh em Cố gia.
Bất quá, trước mắt, Cố Hải Triều chạy hai bên Thâm thành Hải Thành, Khương Nghị cùng Cố Hải Ba ở chỗ này thời gian dài nhất.
Cố Hải Ba tuy tuổi còn nhỏ, nhưng mưa dầm thấm đất, giúp đỡ quản lý hai nhà máy vẫn được.
Cậu thường xuyên xin nghỉ, nhưng mời gia sư, hai bên đều không bỏ sót.
Thỉnh thoảng Cố Vân Thải sẽ tới, mà Cố Vân Khê là ít tới nhất.
Lúc này, Khương Nghị và Cố Hải Ba đều đang ngủ.
Khương Nghị đang ngủ thì bị kéo dậy, còn vốn định phát hỏa, có thể cho gã ngủ một giấc thật ngon hay không? Gã đã chịu đựng mấy ngày rồi.
Nhưng nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc, gã đều giật mình tỉnh lại, "Tiểu Khê, sao cô lại trở về?”
Thấy đầu gã rối bời, Cố Vân Khê liếc mắt, "Mau đứng lên, thay quần áo, bộ dáng khiêm tốn chút là được.”
“Đi đâu?” Khương Nghị mơ mơ màng màng mở to hai mắt.
“Theo tôi đến sở giao dịch một chuyến.”
“A.” Khương Nghị lập tức tỉnh táo, nhảy dựng lên, tranh thủ sửa soạn lại rồi mới hỏi, "Chúng ta còn đi mua tín phiếu nhà nước?”
Không có vứt toàn bộ tín phiếu nhà nước đi, việc này gã vẫn mời một nhóm người ra ngoài, tự mình trấn giữ Hải Thành, nhưng theo tình thế biến hóa, cửa làm ăn này đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3606670/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.