Hai người tìm một nhà hàng lâu đời, Cố Vân Khê gọi một chén mì thịt cay phối với trứng ốp la, một phần thịt bò, một phần nem rán.
Canh đỏ thơm ngon, mì sợi rất dai, thịt thái hạt lựu cay có vị ngọt, trứng ốp la chiên vàng óng ánh, nem rán ngoài giòn trong mềm, tất cả đều là theo khẩu vị Cố Vân Khê thích ăn.
Cô vừa có thể chè chén ở quán ăn sang trọng nhất, cũng có thể ăn khuya ở quán nhỏ ven đường, bưng tâm tình của cô lên.
Thật ra canh thịt bò đối với Tề Thiệu mà nói, mùi vị rất bình thường, kém xa cơm canh của tổ trạch.
Nhưng, nhìn Cố Vân Khê ăn từng ngụm từng ngụm đặc biệt thơm ngon, khiến Tề Thiệu nhịn không được cũng ăn thêm vài miếng.
“Nhóc ăn nhiều như vậy, tại sao còn gầy thế?” Điểm này khiến hắn trăm mối vẫn không có cách giải.
Cố Vân Khê nhìn mình, đúng lý hợp tình nói, "Tôi đang lớn lên mà.” Ăn không mập thì có biện pháp gì?
Nói rất có đạo lý, làm cho người ta không có biện pháp phản bác.
“Anh rễ kia của anh không đến gây phiền phức chứ?
Tề Thiệu nhíu mày, khóe miệng nhếch lên một tia trào phúng nhàn nhạt, "Có, tố cáo với lão gia tử bên kia, nhưng có ích lợi gì?”
Ở trong lòng lão đầu tử, sản nghiệp trong nhà xếp thứ nhất, con nối dõi xếp thứ hai, mà hắn họ Tề, tỷ phu họ Trình, là người ngoài mà thôi.
Cố Vân Khê thấy thế cũng yên tâm, cô cũng không hy vọng gậy điện của mình mang đến phiền toái cho hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3606400/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.