Cố Vân Khê lại nghiêm túc phân tích một hồi, có lẽ, trở thành nữ chủ nhân của tập đoàn trăm tỷ, chẳng khác nào có được tất cả, cũng không cần chính mình vất vả dốc sức làm việc.
Còn cô đây đi sớm về tối làm việc, dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, tân tân khổ sở bận rộn nửa đời chưa chắc có thể kiếm được nhiều tiền như vậy.
So sánh ra, thu phục một người đàn ông thì tỷ lệ hồi báo cao hơn, đơn giản hơn một chút.
Nhưng, đây không phải là lý do để giẫm lên xương cốt của người khác.
Một bàn tay to vươn tới, "Cậu không sao chứ? Tôi đỡ cậu đứng dậy…”
Tề Tĩnh thấy cô si ngốc ngơ ngác, sợ đụng phải chuyện gì.
Cố Vân Khê lấy lại tinh thần, mãnh liệt đẩy y ra, nhanh chóng đứng lên, cũng không quay đầu lại mà chạy như điên.
Tránh xa nam chính, bảo vệ bình an!
Rời xa nội dung vở kịch não tàn, rời xa nữ chính SB, lui lui lui!
Nếu nữ chính còn dám tính kế bốn anh em bọn họ, vậy cô sẽ khiến nữ chính phải hối hận cả đời!
Tay Tề Tĩnh còn vươn trên không trung, cứ như vậy nhìn Cố Vân Khê giống như giẫm lên Phong Hỏa Luân mà chạy thật nhanh, chỉ chốc lát sau liền biến mất không thấy bóng dáng.
Y yên lặng thu tay về, sờ sờ khuôn mặt tuấn tú của mình, cũng không đến mức dọa đến cô ấy chứ?
Quả nhiên, người cùng Tề Thiệu ăn cơm cũng là quái thai.
Thư viện lầu hai, thiếu niên mặc trang phục thể thao màu đen, an tĩnh lật sách tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3606399/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.