Ngu Tuệ Tuệ kéo tay Tạ Dung Cảnh qua chỗ mình: "Các ngươi kêu hắn tới làm cái gì."
"Chỉ là một quy trình theo thường lệ mà thôi." Phù tu áo lam trả lời.
Hắn ta đẩy Lục Thịnh và Triệu Lôi vẫn còn đang run rẩy ra, hỏi Tạ Dung Cảnh: "Ngươi có nhận ra hai người này không?"
Biểu cảm của Tạ Dung Cảnh chỉ duy trì vài giây liền trở lại trạng thái lúc trước, thấy có người đang nói chuyện với mình, hắn thu hồi ánh mắt dính chặt trên người Ngu Tuệ Tuệ, mỉm cười nói: "Nhận ra, ta giết."
Một lần hai lần thế mà vẫn nói chuyện với giọng điệu âm dương quái khí như vậy? Dưới đáy lòng phù tu cười lạnh một tiếng.
Bất quá có thể leo lên người đại tiểu thư Thiên Chiếu Môn, đương nhiên bản thân có cái gì đó.
Nhưng Ngu Tuệ Tuệ còn ở đây, hắn ta vẫn chưa dám gây khó dễ Tạ Dung Cảnh: "Việc này là do Chấp Pháp Đường xử lý không đúng, chúng ta sẽ tận lực bồi thường cho ngươi một ít linh thạch và tài nguyên tu luyện."
Ngu Tuệ Tuệ choáng váng.
Nếu nhớ không lầm, thì hình như khoản tiền bồi thường này bọn họ vẫn chưa trả đâu.
Vốn tưởng da mặt bọn họ đã đủ dày, không ngờ còn có thể dày hơn được nữa.
Thật là bội phục bội phục.
"Ngươi cảm thấy đã hài lòng chưa?" Phù tu áo lam hỏi thêm lần nữa.
Tạ Dung Cảnh gật gật đầu.
Còn biết điều đó. Sắc mặt phù tu có vẻ khá hơn một chút.
Nếu đối phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-chet-som-cua-vai-ac/3350261/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.