Tống Hiền:...
Không biết tại sao hắn lại cảm thấy một luồng sát khí!
Giật mình!
Tống Hiền theo bản năng nói tiếp.
"Nhưng mà cái khuy măng sét này của anh rất đẹp! Đẹp hơn nhiều so với đôi lúc trước mà tôi mua!"
Vinh Tình từ từ đặt đao lớn dài bốn mươi mét trong tay xuống.
Nhìn không ra nha! Em trai!
Cậu tiến bộ hơn lúc trước rồi!
Tống Hiền nhìn thấy vẻ mặt Vinh Tình thì thở phào nhẹ nhõm.
Tuy rằng không hiểu mọi chuyện là như thế nào nhưng mà hắn có cảm giác bản thân vừa tránh được một kiếp rồi!
Hắn suy nghĩ rồi nói.
"Không phải lần trước anh đã mua một đôi khuy măng sét ở buổi đấu giá sao? Tôi cảm thấy đôi đó hợp với bộ quần áo này hơn."
Vinh Tình?
Tốt, cậu đã nhắc nhở papa!
Hình như papa có mua một đôi như vậy! Cậu chờ tôi đi thay!
Anh lập tức quay về phòng tìm.
Ồ, đôi khuy măng sét này cũng khá đẹp đó, có mắt nhìn! Đúng là ánh mắt của papa!
Anh đắc ý thay qua đôi khuy măng sét này, sau đó quan sát bản thân thêm hai lần rồi hài lòng gật đầu.
Không tệ không tệ, rất hợp với bộ quần áo này của papa!
Anh đứng dậy khoe khoang khuy măng sét mới này một vòng, giọng điệu không giấu được sự đắc ý.
"Thế nào, nhìn đẹp không?"
Tống Hiền nhìn anh.
Sau đó có hơi chua xót mà gật đầu.
Như vậy mà còn có thể không đẹp sao?
Giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ba-tong-bat-coc-phao-hoi/3556397/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.