Có lẽ cũng coi như chọc thủng giấy cửa sổ rồi nhỉ?
Dù sao Vinh Tình vốn dĩ đã cảm thấy anh và chó săn nhỏ dính chặt nhau, bây giờ nói ra lại càng dính hơn rồi!
Nhưng mà!
Tuy là thế nhưng!
Anh vẫn không quên đi tố cáo đâu!
Vinh Tình nói chuyện chán chê với Lâm Kích hết nửa ngày mới tắt video, rồi là dùng 10% pin còn lại đi tố cáo với Công Tôn Tử Bạch!
Anh nói rất nhiều lại cộng thêm vẻ mặt đỏ ửng như đang tức giận, hiệu quả đúng là không thể tốt hơn!
Ít nhất, sắc mặt Công Tôn Tử Bạch đã trở nên rất khó coi.
Mặt y càng lúc càng đen, u ám đến mức ngay cả Công Tôn Bách ngồi bên cạnh cũng phải sờ soạng mông của mình một cách khó hiểu, mơ hồ cảm thấy cổ mình có hơi lạnh.
Công Tôn Tử Bạch cúp điện thoại rồi từ từ ngẩng đầu lên.
Công Tôn Bách cảm giác được nguy hiểm, yên lặng nhích ra bên ngoài.
"Tiểu Nhiễm đâu?"
Công Tôn Tử Bạch vừa mở miệng thì Công Tôn Bách đã lén lút thở phào nhẹ nhõm trong lòng.
Cậu ta lập tức mách lẻo, "Hình như là nhận tiền lì xì xong đã đi dạo phố rồi."
Tiền lì xì Vinh tổng cho bọn họ vốn không hề ít, cô gái nhỏ kia lại là một người thích tiêu tiền, bây giờ có thêm một khoản tiền thì sao có thể nhịn được?
Công Tôn Tử Bạch hiểu ngay, y cau mày.
"Đã nói với nó biết bao nhiêu lần là phải học cách quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ba-tong-bat-coc-phao-hoi/3556391/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.