Thảm.
Quá thảm.
Người đàn ông nào lại làm ra chuyện này ở thủy cung! Tại sao lại liên tục phát ra tiếng kêu thảm thiết như vậy?
Vinh Tình vừa thổn thức vừa không quên dùng điện thoại quay lại một màn này.
Thuận tiện còn gọi một cuộc điện thoại cho người người phụ trách thủy cung, tạm thời đặt bao hết chỗ phiền phức này.
Nói thật thì tuy rằng đánh người trước mặt mọi người là không đúng lắm.
Thế nhưng chỉ là trưởng bối dạy dỗ con cháu không hiểu chuyện mà thôi, anh cảm thấy mình vẫn có thể giúp được một chuyện.
Tống Hiền trốn sau lưng anh, nuốt một ngụm nước miếng, run lẩy bẩy.
"Vinh, Vinh Tình, tôi, bọn mình mặc, mặc kệ sao?"
Mí mắt của hắn khẽ chớp lên vì sợ, theo động tác của Công Tôn Tử Bạch ở đối diện mà run lên một cái.
"Quản cái gì?"
Vinh Tình lạnh lùng quay đầu lại nhìn hắn.
"Chú người ta dạy dỗ cháu trai của mình, chúng ta là người ngoài thì sao nhúng tay vào được? Nói tiếp thì cậu cũng phải gọi y là chú, cậu là bề dưới, cậu có thể quản được sao?"
Quản tên đó làm cái gì?
Tên Công Tôn Bách rác rưởi kia!
Cho rằng anh không xem chương trình kia à?
Thế nhưng lại có không ít người so sánh Công Tôn Bách với papa!
Lại còn nói papa không bằng cậu ta!
Hừ!
Đáng đời!
Đánh rất hay! Đánh rất tuyệt! Đánh cậu ta không chê vào đâu được!
Cố lên!
Cố lên!
Tôi xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ba-tong-bat-coc-phao-hoi/3554821/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.