Edit: kimlinh6798
Có lẽ thấy Diệp Khanh Oản nhìn chằm chằm Lương công tử quá lâu, Liễu Thịnh không nhịn được mở miệng.
"Muốn bản quan tạo điều kiện cho các ngươi không?"
"Không cần, cảm ơn" Diệp Khanh Oan lập tức đưa đôi tay thành hình dấu x ở trước ngực, không quên tuân thủ cốt truyện nói: "Trong lòng ta chỉ có một mình Mộ Vân ca ca."
Nếu không phải biết bí mật của nàng thì Liễu Thịnh sau khi nhìn thấy biểu cảm buồn nôn này chắc chắn sẽ tin nàng một lòng một dạ với Nam Cung Mộ Vân.
"Nhìn một chút xem." Liễu Thịnh hất cằm về hướng thi thể.
Diệp Khanh Oản liền cảm thấy choáng váng: "Nhìn cái gì?"
"Nàng trúng độc mà chết, ngươi không phải biết một chút về hạ độc sao, mau nhìn xem nàng trúng là độc gì?"
Diệp Khanh Oản đen mặt, đầu đầy dấu chấm hỏi, ta đường đường là thiên kim tướng phủ, ngươi lại bắt ta chạy tới nơi này làm ngỗ tác (Ngỗ tác: Pháp y).
Đúng là quá đáng.
Edit: https://truyenwki.com/tac-gia/KimLinh6798
Diệp Khanh Oản bĩu môi cực kỳ không tình nguyện lại gần cỗ thi thể, tay nàng liền xốc tấm vải trắng lên. Hiện lên trước mặt nàng là một cỗ nữ thi trên mặt, phẩn cổ, trên đùi và nơi riêng tư của nữ thi đều có màu đỏ tươi, đặc biệt là quyền cung màu hồng giống hoa anh đào.
Chắn chắn nàng ta bị trúng độc.
Nàng tiếng lại cầm lấy tay người chết phát hiện móng tay nàng ta có một ít vụn than.
"Đêm qua trong phòng có đốt than sao?"
Hai vị công tử đang ồn ào bỗng chốc an tĩnh lại.
"Thời tiết lạnh như vậy đương nhiên là có đốt than rồi." Lục công tử nói.
"Tất cả cửa sổ đều đóng?"
Lục công tử nhíu mày cảm thấy mấy câu hỏi của nàng hơi dư thừa, liếc trộm Liễu Thịnh một cái sau đó không tình nguyện trả lời: "Đúng vậy."
Diệp Khanh Oản nghe thấy vậy gật đầu xác nhận.
"Là trúng độc cacbon monoxit"
Liễu Thịnh nhíu mày: "Một...oxy hóa cái gì?"
"Là một lại khí có độc." Diệp Khanh Oản liền giải thích: "Thời điểm đốt than liền sinh ra loại khí này, nếu ở trong không gian kín, không được thông gió sau khi hít một lượng lớn khí này sẽ dẫn tới trúng độc."
"Còn có loại khí như vậy?" Liễu Thịnh nhìn nàng nói.
"Ngươi đừng ở đó nói bậy, làm gì có khí độc như thế, chỉ là một tiểu nữ nhân không biết chuyện gì liền nói bừa." Lương công tử hiển nhiên không thể chấp nhận lời giải thích của nàng, đối với Diệp Khanh Oản ra sức rít gào.
"Ngươi nói cái gì? Sao lại là nói bậy, không phải trúng độc khí đó thì là gì" Lục công tử trước tiên đứng trước Diệp Khanh Oản, hai người lại bắt đầu cãi nhau để đỏ mặt tai hồng.
Ồn ào chết đi được!
Diệp Khanh Oản cảm thấy đinh tai nhức óc liền chỉ vào Lương công tử nói: "Ngươi không tin đúng không?"
"Đúng vậy"
"Được, vậy ta đây chứng minh cho ngươi xem."
Lương công tử cảm thấy sửng sốt: "Ngươi chứng minh như thế nào?"
Diệp Khanh Oản liếc hắn một cái sau đó trên mặt lộ ra mụ cười không có ý tốt, nói với Cẩm Y Vệ bên cạnh: "Trói hắn lại"
Cẩm Y Vệ trở nên ngây ngốc, cái gì trói? Đây là công tử của bá tước phủ, nói trói liền trói sao?
"Làm theo lời Diệp tiểu thư là được." Liễu Thịnh lên tiếng.
Dứt lời hai Cẩm Y Vệ liền lập tức hành động, một phải một trái kẹp lấy Lương công tử.
Lương công tử không tin trợn tròn mắt: "Các ngươi đang làm cái gì? Các ngươi dám không coi bổn công tử ra gì, dám trói bản công tử...Buông ta ra..."
Một bên Lương công tử rống to, một bên bị hai Cẩm Y Vệ xách lên khỏi mặt đất.
Diệp Khảnh Oản thấy hắn không ngừng kêu gào liền móc khăn tay nhét vào miệng hắn.
Câm miệng đi!
Lục công tử nhìn thấy hết mọi chuyển cảm thấy sợ tới mức che miệng lại, không dám lên tiếng đi sau nàng.
Diệp Khanh Oản sai người tìm một gian phòng kín trong đó đốt một chậu than thật to, xong việc liền đem Lương công tử ném, khóa cửa lại.
Ban đầu Lương công tử ở bên trong còn chửi ầm lên, đập cửa đòi ra ngoài. Nhưng chỉ sau nửa canh giờ trong phòng liền trở nên dần dần an tĩnh. Thẳng đến lúc trong phòng không còn tiếng động nào, lúc này Diệp Khanh Oản mới sai người mở cửa, nâng Lương công tử ra.
Thời điểm được nâng ra Lương công tử thần trí đã không tỉnh táo, mặt và ngực đều đỏ lên, thần thái cùng người chết giống như đúc.
Sau khi được đặt ở nơi thoáng gió một hồi lâu, Lương công tử dần dần tỉnh lại.
"Hiện tại đã tin chưa?"
Lương công tử đầu óc chậm nửa nhịp sau đó gật đầu như giã tỏi.
Những người khác trên mặt đầy là sự khâm phục.
Hôm qua còn truyền ra tin thiên kim phủ Tể tướng vì Cửu vương gia không tiếc hạ thấp giá trị của mình, mọi người đều cho rằng nàng là loại nữ tử không biết xấu hổ.
Không nghĩ tới hôm nay nàng lại dễ dàng phá vụ án mà Cẩm Y Vệ không làm sao phá được, đây có phải là cùng một người?
Tương phản quá lớn, quả nhiên lời đồn không thể tin được.
Vừa lúc này người trong phủ Vĩnh Xương Bá vô cùng lo lắng chạy tới, nghe nói Lục công tử liên lụy tới một vụ án mạng vội vàng chạy vào.
Nhưng ngay sau đó biết vụ án đã được phá, Lục công tử hoàn toàn vô tội, hai vợ chồng Vĩnh Xương Bá đối với Liễu Thịnh ngàn ân vạn tạ.
"Thái phó anh minh trả lại trong sạch cho nhi tử ta, nếu không có ngài con trai ta có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không thể lấy lại được trong sạch."
Dứt lời liền lôi kéo Lục công tử: "Mau quỳ xuống đa tạ thái phó đã cứu mạng."
Liễu Thịnh liền nhanh tay ngăn lại: "Không cần cảm tạ ta, án này vốn không phải bổn quan phá, nếu muốn cảm tạ các người liền phải cảm tạ Diệp tiểu thư, án này là nàng phá."
Nhìn theo ánh mắt của Liễu Thịnh, đập vào mắt mọi người là một Diệp Khanh Oản sau khi phá án xong cảm thấy quá nhàm chán nên đang ngồi cắn móng tay, thấy ánh mắt mọi người nhìn qua nàng vẫn duy trì động tác cắn móng tay trợn tròn mắt.
Lão thái phó, ngươi làm cái gì vậy?
Ngươi chính là chó săn số một của nữ chính, ngươi không lấy chuyện này làm nổi danh tiếng lên làm sao nữ chính để ý tới ngươi, ngươi hướng một ác độc nữ phụ như ta làm nổi danh cái gì?
Người ngày có điểm ngu ngốc a....
Nam chính không được, nam phụ số một cũng không ổn, cái cốt truyện này không phải là toi đời rồi sao?
Trong đầu Diệp Khanh Oản liền nảy lên suy nghĩ muốn chết, hiện tại đã bắt đầu tính tới việc tự sát. Nhưng nghĩ lại thì có thể hắn muốn lôi kéo quan hệ với phụ thân nàng nên mới làm như vây.
Hiện tại quan hệ của Liễu Thịnh với tướng phủ chưa chuyển biến xấu, bản thân Liễu Thịnh tuy đứng hàm tam phẩm nhưng cũng chỉ là do sự tín nhiệm của hoàng thượng, còn bàn về thế lực trong triều thì hắn chưa đủ trình so với tướng phủ.
Mặc dù đang phụng lệnh thống lĩnh Cẩm Y Vệ nhưng quyền điều động Cẩm Y Vệ cũng chỉ có hạn, người quyền cao chức trọng vẫn là cha nàng.
Edit: https://truyenwki.com/tac-gia/KimLinh6798
Vậy nên Liễu Thịnh muốn thông qua nàng để duy trì quan hệ với phụ thân là hoàn toàn có thể.
Quả nhiên, theo nguyên tác tuy Liễu Thịnh có tâm địa đen tối nhưng cũng chưa đến mức đê tiện phải dựa vào một nữ nhân để củng cố thế lực của mình.
Hắn hiện tại thật là vô sỉ!
Vợ chồng bá tước kinh ngạc một hồi lâu, lập tức cảm động rơi nước mắt, đối với Diệp Khanh Oản tươi cười nói lời cảm tạ.Còn nói ngày khác nhất định tới cửa bái phỏng, cảm tạ ân cứu mạng của nàng thật tốt.
Diệp Khanh Oản liền nghĩ Vĩnh Xương Bá ở triều đình thế lực cũng không lớn, Lục công tử lại là tay ăn chơi trác táng chắc chắn sau này con đường làm quan cũng không có thành tựu gì.
Đường làm quan thì không được nhưng kinh doanh thì Vĩnh Xương Bá lại có một người xuất sắc, đem phủ Vĩnh Xương Bá thành phú hộ số một của Đại Vũ.
Vừa không liên quan đến triều đình vừa có tiền, chính là tiền đề mà Diệp Khanh Oản để ý.Nàng có thể cùng Vĩnh Xương Bá có quan hệ tốt mà không ảnh hưởng đến cốt truyện, thật sự là một phương pháp kiếm tiền tốt.
Bây giờ nàng chỉ cần tiếp tục diễn cho xong cốt truyện, thuận tiện kiếm một chút tiền, sau khi nhiệm vụ hoàn thành cũng có thể mang về hiện thực, đến lúc đó màng chính là một tiểu phú bà.
Nói đến Lương công tử...hắn chính là cái tảng đá ngáng chân nữ chính, nàng mới không thèm có quan hệ với người như vậy.
Sau khi rời khỏi Cẩm Y Vệ, Liễu Thịnh đột nhiên hỏi nàng:
"Ngươi cảm thấy Hạ Tuyết Kiến là một người như thế nào?"
Diệp Khanh Oản liền cảm thấy sửng sốt.
Hạ Tuyết Kiến?!
Như thế nào là sao?
Nàng ta là nữ chính tâm địa thiện lương, có tình có nghĩa, thấu tình đạt lý, người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở, đến nơi nào đều đặc biệt hơn những người khác, vô số nam nhân vì nàng mà khuynh đảo.
Liền như người ta nói, ngươi chỉ là mất đi một chân nhưng nữ chính mất đi chính là tình yêu a.
Nhưng mà...bỗng nhiên vì sao hắn lại hỏi như vậy?
Muốn thử ta?