Chương trước
Chương sau
Nam Cung Mộ Vân muốn tìm Diệp Khanh Oản để hỏi rõ những chuyện đang xảy ra , một người biết trước cốt truyện như nàng không phải giống một thần tiên biết trước chuyện tương lai sao. Nếu nàng về phe của hắn thì nghiệp lớn chắc chắn sẽ thành...

Nhưng hắn liền bị dội một gáo nước lạnh khi người thông báo đi ra nói.

"Xin lỗi công tử, Diệp công tử đã ngủ rồi."

Nam Cung Mộ Vân suýt chút nữa tức hộc máu, trên lầu đèn đuốc sáng trưng, thỉnh thoảng còn truyền tới một vài âm thanh nũng nịu của nữ tử, cái gì mà ngủ rồi, coi hắn là tên đầu đất sao?

"Nàng bảo ngươi nói như vậy?"

"Đúng vậy...à không phải...chính mắt tiểu nhân thấy Diệp công tử đã ngủ"

Hắn tức giận liếc tiểu nhị một cái sau đó phẩy tay áo rời đi.

Hắn vừa rời đi thì Diệp Khanh Oản không có tiền đồ lén lút thò đầu ra nhỏ giọng hỏi người bên dưới.

"Hắn đã đi chưa"

"Thưa công tử, người đã đi rồi"

Thật là tốt, hắn đã đi rồi.

Diệp Khanh Oản thu hồi tâm tình sợ hãi quay lại tiếp tục ăn uống, thưởng nhạc nhưng trong lòng không khỏi thắc mắc, nửa đêm rồi Nam Cung Mộ Vân không cùng Hạ tiểu thư của hắn tình chàng ý thϊếp, bỗng nhiên chạy đến nơi này tìm nàng làm gì?

Làm việc cũng chỉ làm trong giờ hành chính, bổn tiểu thư hiện tại đang trong thời gian tan tầm, muốn gặp bổn tiểu thư xin mời đến cảnh diễn sau, còn giờ đừng làm phiền ta đây.

Nhưng nàng không hề biết, Nam Cung Mộ Vân không hề đưa Hạ Tuyết Kiến về nhà, nàng ta khóc đủ rồi liền bị thị vệ của hắn đưa về.

Về tới nhà, Hạ Tuyết Kiến nhớ lại thái độ lạnh lùng của Cửu vương gia dành cho nàng hốc mắt không khỏi lại đỏ lên.


Nhưng đúng lúc này, cửa sổ bị ai đó từ bên ngoài mở ra.

"Tiểu Tuyết"

Một chàng trai mặc trường bào màu xám từ bên ngoài nhanh nhẹn nhảy vào.

"Hạ ca ca, sao huynh lại tới đây?"

Hạ vũ - trưởng tử của viện sứ Thái Y Viện (Viện sứ: Người đứng đầu thái y viện),tính cách ôn tồn lễ độ, tinh thông y thuật.

Hai gia đình là hàng xóm nên từ nhỏ Hạ Vũ luôn đặc biệt chiếu cố đến Hạ Tuyết Kiến, đối đãi với nàng như muội muội ruột thịt.


"Ban nãy ta thấy muội trở về, trên người toàn là vết thương nên cầm chút dược sang đây cho muội, ta còn mang thêm cho muội chút điểm tâm."

Nói xong hắn liền lôi ra một lọ kim sang dược và một cái bánh bao gói trong giấy dầu ra.


Đưa đồ cho nàng xong, hắn liền hỏi: "Hôm nay muội gặp Cửu vương gia?"

Edit: kimlinh6798

Hạ Tuyết Kiến vừa cắn miếng bánh bao, sửng sốt bởi câu hỏi của hắn, gật đầu trả lời: "Ân, làm sao mà huynh biết được."

"Nghe nói."

"Hôm nay ta đi Ngọc Thanh Quan, trên đường trở về gặp phải một con tuấn mã bị điên, Cửu vương gia đã cứu ta."

Nghe được ba chữ Ngọc Thanh Quan, Hạ Vũ thoáng dừng tay một chút: "Muội đi Ngọc Thanh Quan điều tra được thông tin gì sao?"

"Không có, những người năm đó đều không còn nữa."

"Ân". Hạ Vũ không biết vì sao nhưng bản thân hắn lại nhẹ nhõm thở ra một hơi. "Vậy muội vẫn muốn tra sao?"

"Tra, đương nhiên muội phải tiếp tục điều tra, muội không tin tỷ tỷ của mình lại đi tư thông với người khác, các nàng đều vu oan cho tỷ ấy, muốn hủy hoại danh dự của tỷ tỷ, bọn họ bức tỷ ấy phải nhảy xuống giếng tự sát, muội nhất định phải tìm kiếm chứng cứ chứng minh tỷ tỷ trong sạch, trả công đạo lại cho tỷ ấy."


Ánh mắt Hạ Tuyết Kiến trở nên kiên định, nàng còn hung hăng cắn một miếng bánh bao lớn.
Nàng vốn là người nhát gan, nhưng những việc liên quan đến tỷ tỷ cho dù bảo nàng lên núi đao, xuống biển lửa nàng cũng không sợ hãi.


Hạ Vũ ngập ngừng một chút sau đó nói: "Tra cũng tốt, tuy nhiên muội nên cẩn thận một chút"

"Huynh cứ yên tâm, chuyện của tỷ tỷ đã xảy ra nhiều năm như vậy các nàng sợ là đã quên có một người như tỷ ấy rồi"

Hạ Vũ không thể không thở dài một tiếng.

"Huynh cảm thấy Cửu vương gia là một người như thế nào?" Hạ Tuyết Kiến đột nhiên nói.

Hạ Vũ nhíu mày: "Huynh đã từng đến khám bệnh vài lần cho vương gia, không tính là thân quen, sao vậy?"

"Vậy huynh cảm thấy hắn là một người như thế nào?"

"Mặt ấm tâm lạnh, lòng dạ thâm sâu."

"Đây chỉ là đánh giá của huynh thôi, còn muội muội cảm thấy huynh ấy khá tốt." Hạ Tuyết Kiến đưa tay che mặt, không tự giác nở nụ cười.
"Ngài ấy khi nào mặt ấm tâm lạnh, rõ ràng là thân bất do kỷ, phải cúi đầu mới có thể sống tiếp được."


Hạ Tuyết Kiến quá hiểu cảm giác này, không phải chính bản thân nàng cũng phải làm như vậy để tồn tại đến giờ sao.


Bởi vì hoàn cảnh giống nhau, cho nên nàng so với bất luận kẻ nào đều hiểu hắn hơn cả, càng đau lòng thay cho hắn.

Hạ Vũ thấy dáng vẻ này của nàng, không khỏi nhớ tới cái bảng phụ đề kì quái mà hắn thấy ngày hôm nay, chẳng lẽ tất cả những gì phụ đề viết đều là thật?

"Tiểu Tuyết, muội sau này không nên qua lại với hắn, con người này tâm tư âm trầm, nếu muốn thân cận với hắn thì phải là một người cực kỳ hiểu về con người hắn."

"Cái này không phải là trùng hợp sao, muội chính là người hiểu ngài ấy nhất."

Hạ Vũ:...

"Muội tin rằng ngài ấy cũng sẽ trở thành người hiểu muội nhất, nguyện ý bao dung muội."
Hạ Tuyết Kiến thầm nghĩ, bọn họ đều là cùng một loại người cho nên chắc chắn sẽ thưởng thức lẫn nhau.

Hạ Vũ:...

Hắn không muốn ở lại cùng nàng trò chuyện nữa, sau khi để lại lọ dược liền nhanh chóng rời đi. Sau khi trở về nhà, hắn nhớ lại những sự tình đã phát sinh ngày hôm nay, tất cả từ cái phụ đề kia và thái độ của Tiểu Tuyết sau này làm hắn không thể không nghi ngờ hắn đang thực sự sống trong thế giới thoại bản.

Mà trong thoại bản này, Cửu vương gia là nam chủ , Tiểu Tuyết là nữ chủ, còn lại tất cả chỉ là vai phụ để tô điểm trên con đường của nam nữ chính.

Hắn có cảm tình với Tiểu Tuyết, nhưng bản thân chỉ là hòn đá ngáng chân nam nữ chủ đến với nhau.

Hắn chỉ làm một nhân vật nhỏ ngay cả đất diễn cũng không có.

Hay là nhân vật vì không được đáp lại tình cảm mà hóa thành vai ác.
Càng nghĩ càng bực bội, Hạ Vũ ở trên giường lăn qua lăn lại ngủ không yên, hận không thể trực tiếp đến tướng phủ một phen đánh thuốc mê Diệp Khanh Oản sau đó bắt cóc nàng về trói lại, ép hỏi cốt truyện.

Hắn rốt cuộc ở trong thoại bản này đóng vai trò gì a.

Tối hôm đó, rất nhiều người mất ngủ.

Nhưng...Diệp Khanh Oản lại đánh một giấc ngủ đến trưa ngày hôm sau.

Sau khi nàng tỉnh ngủ thì cốt truyện lại tiếp tục, theo nguyên tác thì mọi chuyện xoay quanh nữ chính Hạ Tuyết Kiến.

Chủ yếu kể lại chuyện nàng năm đó điều tra chuyện tỷ tỷ của mình bị hãm hại tư thông với người khác, cuối cùng phải nhảy xuống giếng tự sát.

Trên đường điều tra chủ mưu, không ngờ việc điều tra lại liên quan đến những âm mưu to lớn của hoàng thất, sự việc liên quan đến rất nhiều người, địa vị những người đó càng ngày càng cao, sự tình không thể vãn hồi.
Edit: kimlinh6798

Trong lúc này không có việc gì liên quan đến Diệp Khanh Oản nên nàng quyết định...Đi chơi!

Tưởng tượng đến cảnh chính mình không cần phải ra sức diễn kịch, không cần phải như cái cao da chó dán lên người nam chủ, hao tổn tâm huyết chỉ mong được một chút tình cảm từ hắn, sự cao hứng được phát ra từ nội tâm nàng.

Hôm nay không cần phải đi thái học viện, nàng liền lôi kéo nha hoàn đi dạo, nhưng ngay sau đó nàng bị mẫu thân gọi tới muốn nàng đi đáp lễ thái phó.

Diệp Khanh Oản tức giận mở giao diện hệ thống, miệng không ngừng mắng chửi thái phó.

"Cái tên Thái phó tâm đen như con chó mực này, không biết cọng dây thần kinh nào bị đứt mà bỗng nhiên đưa lễ đến cho ta, cái gì mà lễ, ta cần chắc, lại còn muốn ta đi đáp lễ, cái gì mà đáp, thật là đen đủi."
"Chẳng lẽ hôm qua thấy ta bị Cửu vương gia vứt bỏ, hắn tặng lễ để cười nhạo ta."

"Đúng rồi, dựa theo cốt truyện thì hắn chính là chó săn số một của Hạ Tuyết Kiến, nhìn ta bị Hạ Tuyết Kiến sỉ nhục không phải không nhịn được còn trào phúng hai câu sau, đáng giận."

"Đợi lát nữa ta nhất định phải hạ độc hắn, độc chết hắn."

"Đinh, đánh tạp thành công, khen thưởng kỹ năng 2 điểm, mỹ mạo giá trị 2, tài phú hai trăm lượng hoàng kim."

Kỹ năng đổi điểm: Võ công bí tịch, nội công tâm pháp, khinh công, hạ độc thuật, thuận dịch dung, Ba Tư nhϊếp tâm thuật (Các kỹ năng cần 2 điểm)

Giá trị đổi điểm mỹ mạo: Ngũ quan (tế phân),3 vòng (tế phân),thân cao, thể trọng, khí chất (các điểm mỹ mạo giá trị 2).

Ngày hôm qua là một trăm lượng hôm nay liền lên hai trăm lượng?
Tuyệt vời!

Diệp Khanh Oản cười đến không khép được miệng.

Giá trị mỹ mạo đổi lấy vòng ngực, sau khi đổi điểm thì nàng kinh hãi đến mức cằm suýt rơi xuống, chính mình nhìn thấy vòng ngực của bản thân từ cup A bạo phát lên cup C không phải ai cũng có đủ bình tĩnh để tiếp nhận.

Đây đều là thật a.

Mỗi ngày đều giàu có thêm một chút, mỗi ngày đều có thể đẹp hơn một chút, cảm giác này cũng thật là tuyệt vời quá rồi.

Đổi điểm kỹ năng...Hạ độc thuật.

Diệp Khanh Oản nhìn ba chữ hạ độc thuật liền nghiến răng nghiến lợi phun ra tám chữ : "Lão thái phó chết tiệt, ta đến đây."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.