Không mất quá nhiều thời gian, chỉ bằng vài cái đẩy tay nhẹ nhàng, Ngũ Thiên Kiều đã khiến Duệ Thiểm mặt cắt không còn giọt máu. Nàng đứng dậy, đi về phía biển treo phần quà lấy xuống chiếc hộp nhạc được đựng cẩn thận trong một khung kính trong suốt đưa cho Mặc Nhiên. Không cần phải nói nha đầu vui tới mức nào,trực tiếp không cần hộp nhạc nữa mà ôm chầm lấy nàng :
- Tiểu thư, cảm ơn người.
- Được rồi. Đừng khóc nữa. Lấy được đồ rồi. Chúng ta đi chỗ khác chơi.
- Dạ.
Mặc Nhiên nhảy xuống đất. Vì hộp nhạc có chút nặng nên lần này người xách đồ lại là Ngũ Thiên Kiều. Hai người rời đi mà hồn vía Duệ Thiểm đã bay ở phương trời nào. Mà đám người hóng chuyện cũng tỏ rõ mười phần ngạc nhiên. Vậy mà có người ôm hết gia tài của lão quái vật đi rồi. Phải biết rằng, chiếc hộp đó chính là một loại thần khí vô cùng lợi hại đó. Ngày nào lão già cũng lớn miệng đi khoe khắp nơi. Giờ thì...cứ vậy mà mất ư?
- Tiểu thư, cách chơi cái đó, có thể dạy muội không?
- Có thể. Khi trở về Linh Cương,ta dạy muội.
- Trách cho tiểu sinh vô tình nghe được. Người là nữ nhân từ Linh Cương ư?
Một nam nhân trông dáng vẻ thư sinh nho nhã xuất hiện đằng sau lưng hai người. Mặc Nhiên tính cách vốn nhút nhát,ngay lập tức ôm lấy eo Ngũ Thiên Kiều, dụi mặt vào eo nàng, lén lút nhìn nam nhân. Ngũ Thiên Kiều thì còn chẳng buồn quay lưng. Nàng đeo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-vuong-phi-mat-lanh-tu-choi-yeu/2796985/chuong-41.html