-Tiểu cô nương....ha...cuối cùng cũng tìm thấy ngươi rồi.
Đường Hạo Thiên đứng trước bàn của Ngũ Thiên Kiều, hởi thở ngắt quãng với gương mặt thoáng đỏ. Nàng còn chẳng mảy may gì gọi là để ý đến hắn,vẫn kiên nhẫn ngồi đợi đồ ăn. Mà nam nhân có vẻ hơi tùy tiện, y tự ý ngồi đối diện với nàng mà chưa có bất kì một sự cho phép nào. Ngũ Thiên Kiều khẽ vẫy vẫy tay gọi tiểu nhị ban nãy. Thấy quý nhân, tiểu nhị liền nhanh chân đi tới :
- Khách quan, cần gì sai bảo ạ? Đồ ăn của người đang làm, rất nhanh sẽ được mang lên.
- Bàn này là ta tới trước. Đồ ăn cũng đặt rồi. Nhưng có kẻ làm phiền ta,phiền ngươi đuổi hắn đi.
- Tiểu cô nương đừng tuyệt tình vậy chứ ? - Chưa đợi tiểu nhị lên tiếng, Đường Hạc Thiên đã cướp lời - Ta có chuyện muốn nói với người mà?
- Ta không có gì để nói với ngươi hết. Tiểu nhị, tiễn khách.
- Vị khách quan này, xin đừng làm phiền chỗ chúng tôi làm ăn a...Chúng ta đều khó xử như nhau - Tiểu nhỉ đưa tay về hướng ngược lại - Nếu công tử có nhã hứng thì phía kia chúng ta còn bàn trống,mời công tử qua đó.
-.....
Đường Hạc Thiên cảm giác như bị dội một gáo nước lạnh vào mặt vậy. Đời y chưa bao giờ phải chịu ủy khuất như vậy. Nữ nhân này không muốn nói chuyện, càng dứt khoát đuổi người. Dù sao trên thần khí của lão Duệ cũng có cấm chế tuyệt mật, vào tay người bình thường như nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-vuong-phi-mat-lanh-tu-choi-yeu/2796982/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.