Sáng ngày hôm sau.
- Mặc Nhiên, Mặc Hàn tới tìm muội này. Muội làm gì mà cứ quấn lấy Nhạc Thiên Y hoài vậy khiến hắn cứ liên tục làm phiền mà truyền tin tới chỗ ta?
Hạc giấy vừa dứt lời liền hóa tro giữa không trung. Mặc Nhiên giật mình:
- Mặc Hàn ca ca ?
Nghe thế Mặc Nhiên vội xoay người, bỏ quên cả hộp nhạc mà nhảy một cái phóc khỏi ghế rồi chạy mất hút. Nhạc Thiên Y cũng nhanh tay đóng hộp nhạc lại, cất dưới gầm bàn,đá vội vào bên trong. Nàng cầm gậy đứng lên, theo hướng Mặc Nhiên rời khỏi, chầm chầm bước từng bước về phía trước. Mặc Nhiên gọi người kia là ca ca, ắt hẳn là người quen quan trọng mới khiến nha đầu đang nghiên cứu giang dở có thể dễ dàng bỏ của chạy lấy người như thế.
Cũng không mất quá nhiều thời gian, Nhạc Thiên Y cũng may mắn được một nô tỳ hộ giá ra bên ngoài. Hôm nay trên dưới vương phủ vắng hơn bình thường. Lí do thì nàng không rõ. Chỉ biết bọn họ đều đồng loạt không còn ở lại phủ nữa, số còn lại ở lại chỉ đủ duy trì nhịp độ của cả phủ mà thôi.A Anh và Khiểm Thúy cũng bị gọi đi làm việc cả rồi,bởi vậy còn duy nhất Nhạc Thiên Y trong vương phủ là rảnh rỗi cùng với Mặc Nhiên thích chạy đây chạy đó.
Tới nơi, Nhạc Thiên Y chỉ thấy đốm sáng màu xanh lam tượng trưng cho Mặc Nhiên đang nói chuyện một mình. Không hẳn là một mình, nàng vẫn nghe thấy giọng nói nam nhân rất mềm mại đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-vuong-phi-mat-lanh-tu-choi-yeu/2796937/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.