Vương gia, ta vô cùng hài lòng nha.
- NGŨ THIÊN KIỀU!
Ngũ Ngọc Hân gầm lên đầy tức giận. Sao nàng ta dám trước mặt nhiều người ra tay đánh nàng như vậy? Nàng là đại tiểu thư đích nữ tướng phủ thân phận hiển hách, xuất thân không hề tầm thường, mà bị một đứa con riêng thấp kém xuất thân thường dân vả mặt. Tại sao cha và mọi người, không một ai đứng ra nói giúp cho nàng cơ chứ?
- Vương gia, có người khác ngoài ngài gọi thẳng tên của ta nha.
- Ngươi nghĩ ngươi có tư cách gì mà gọi tên của vương phi nhà ta?
Ngũ Thiên Kiều giả bộ ủy khuất nép vào lòng Âu Dương Phong Ngạn cũng ngầm đưa ánh mất cảnh cáo về phía Ngũ Ngọc Hân. Lại nói, với cái vẻ đằng đằng sát khí của ai kia khiến đổi phương không rét mà run. Mấy người của tướng phủ cũng không ngừng sợ hãi mà chỉ dám len lén nhìn gia chủ. Ngũ Thiên Sơn vội lên tiếng :
- Kiều Kiều à, đại tỷ con chỉ là nhất thời hồ đồ mà thôi. Đều là người chung một nhà cả mà.
- Ha...
Ngũ Thiên Kiều che miệng cười khẩy. Ánh mắt nàng đầy vẻ giễu cợt nhìn về phía Ngũ Thiên Sơn. Y thoáng giật mình. Con gái bản thân nuôi hơn hai mươi năm, trước giờ chỉ luôn cam chịu mặt luôn cúi gằm xuống dưới, mặc kẻ hầu người hạ dày vò. Nàng lấy đâu ra cái sát khí bức người ấy. Y chợt thấy chột dạ mà lúng túng không dám nhìn thẳng.
Nhận được phản ứng mình mong muốn, Ngũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-vuong-phi-mat-lanh-tu-choi-yeu/2796935/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.