Đang ngồi ăn cảm giác có ánh mắt đang nhìn, tôi liền nhìn sang. Bạch Tử Duệ nhìn tôi không chớp mắt, không phải vì chiêm ngưỡng nhan sắc xinh đẹp của tôi đâu, y nhìn tôi như một kẻ chết đói vậy. Bỗng dưng liền phá lên cười:
- Ngươi có phải lâu ngày không ăn đúng không, ta chưa bao giờ thấy cô nương nào khi ăn mà phát ra tiếng cả.
Ánh mắt y mang theo vài phần nghiền ngẫm, tôi ngại ngùng quay đi, nhỏ giọng nói:
- Bộ nô tì ăn xấu lắm hả.
Bạch Tử Duệ thấy mình nói hơi quá, liền quay lại bộ dáng thanh cao công tử:
- Không có, chỉ là ta thấy hơi ngạc nhiên thôi.
Hoá ra người cổ đại lại xem trọng việc lễ nghi trong ăn uống như vậy, có lẽ bản thân nên xem lại. Mọi thứ xong xuôi, tôi liền cầm bát đũa đi dọn, lúc trở lại Bạch Tử Duệ vẫn còn đó, tôi liền hỏi:
- Nhị thiếu gia không định trở về phòng sao.
Y quay qua nhìn tôi nói:
- Mới ăn no nên ta muốn đi lại một chút.
- Vậy ngài cứ tiếp tục, nô tì về phòng trước.
- Ừm.
Nói rồi tôi liền trở về phòng của mình, leo lên giường ngủ một giấc bởi hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện rồi khiến tôi có chút mệt mỏi.
Buổi sáng, sương vẫn chưa tan tôi liền đi hứng một ít giọt nước còn đọng trên những chiếc lá. Bởi tôi nghe nói giọt sương buổi sớm khi dùng để pha trà thật sự rất ngon.
Không biết có phải mình dậy quá sớm không mà khi tôi ra ngoài chỉ có một ít nha hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-tro-thanh-nha-hoan/779569/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.