Hoan hoan ái ái, khắp nhà đều lưu lại hơi thở ái muội.
Nam Diễm ở nhà hắn tổng cộng năm ngày, cuối cùng lúc rời đi như thế nào, cô cũng không nhớ quá trình ra sao, chỉ nhớ thời điểm trở về Diệp gia, toàn thân đều cô như gỗ mục mà vỡ vụn.
"Là Lục Nghị."
Trong gian phòng lớn, trên bàn làm việc, Diệp Cảnh Ninh bộ dạng thả lỏng, ngồi ngả lưng thoải mái vào ghế, đầu hơi nghiêng về phía sau, mắt nhắm nghiền, lông mày hơi châu lại, bên cạnh là Tuyên Khải với xấp giấy tờ trên tay.
Diệp Cảnh Ninh từ đầu chí cuối vẫn nhắm mắt, thỉnh thoảng lại gật đầu nhưng khi nghe đến cái tên kia, hắn mới từ từ mở mắt.
Việc Nam Diễm bị bỏ thuốc ở bữa tiệc lần trước, Diệp Cảnh Ninh mỗi khi nghĩ lại đều không khỏi tức giận, người mà hắn tâm tâm niệm niệm có được lại dám động tay đến.
"Tuyên Khải, cậu nói ba của Lục Nghị làm thẩm phán?" Đôi mắt sắc bén lướt qua Tuyên Khải phía đối diện, hồi lâu mới nói.
"Thưa phải, ông chủ." Tuyên Khải gật đầu.
"Anh nói xem, lương của Thẩm phán bao nhiêu chứ...lại có thể mua cả máy bay tư nhân?" Diệp Cảnh Ninh đưa tay giay giay trán, uể oải nói một câu.
"Chuyện này..."
"Điều tra một chút, biết đâu sắp tới, công ty chúng ta lại bận rộn."
"Vâng, ông chủ."
Tuyên Khải rời đi, người trong phòng trở lại dáng vẻ lãnh đạm ban đầu, hình ảnh Nam Diễm ngồi đó, dưới sàn nhà dơ bẩn, yếu ớt run rẩy càng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-toi-o-nha-nam-chinh-lam-ca-man/3541567/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.