Tưởng Gia Tuệ ngửa người ra sau ghế, mặc kệ Bạch Thiếu Thần đang dọn dẹp mà lên tiếng… "*Tôi có thể nằm trên ghế sofa của anh nghỉ trưa không vậy*.." "*Không được, em vào phòng nghỉ, nghỉ ngơi đi, ở đây thì không được*.." Bạch Thiếu Thần đang dọn dẹp nghe thấy cô hỏi vậy thì lập tức đáp lời lại ngay…
Trưa nay anh và Tôn Minh Hạo có cuộc họp riêng, không thể để cô nằm đây nghỉ ngơi được…
Lại càng không muốn để Tôn Minh Hạo nhìn thấy dáng vẻ lúc ngủ của Tưởng Gia Tuệ… "*Được, vậy anh dọn dẹp xong thì nghỉ ngơi đi, tôi vào phòng nghỉ một lúc đây*.." Sau đó cô liền đứng dậy, vung vai một cái, đúng là lâu ngày không làm việc, giờ đi làm lại thật sự là rất mệt… "*Ừm, nhớ đóng cửa lại*.." "*Hả, anh vừa nói gì vậy*.." Tưởng Gia Tuệ vừa đi được vài bước thì ngay lập tức phải dừng lại, quay lại nhìn anh đầy nghi ngờ…
Bình thường không phải lúc nào cũng muốn tìm cách giày vò cô hay sao, hôm nay sau kì lạ quá vậy… "*Tôi bảo em nhớ khoá cửa lại, tôi còn việc phải làm, sợ sẽ làm ồn lúc em ngủ*.." "*Ờ thì ra là vậy*.." Ngay lập tức cô liền nhanh chân đi vào phòng nghỉ, vừa đóng cửa lại thì khuôn mặt lập tức đỏ ửng vì xấu hổ…
Mà Bạch Thiếu Thần vừa hay nhìn thấy, khuôn miệng mỉm cười vui vẻ, trong lòng thầm nghĩ… ***Có lẽ anh đã thật yêu Tưởng Gia Tuệ rồi*..** Nếu cảm giác của Bạch Thiếu Thần thật sự đúng, thì anh đã yêu cô ngay từ lần đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-tieu-tinh-nhan-ba-dao-cua-bach-thieu/3377785/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.