Đường Thư Nghi ừ một tiếng, sau đó nói: "Ngọc Châu, qua năm con đã mười một tuổi rồi, coi như là một đại cô nương, nên có sân viện của chính mình."
Tiêu Ngọc Châu nghe thấy lời này của nàng, con bé sửng sốt một hồi, sau đó nói: "Có phải phụ thân muốn chuyển tới đây ở hay không?"
Đường Thư Nghi: "..."
Có thể không nói ra như vậy không?
"Đúng là phụ thân của con có ý này." Đường Thư Nghi nói.
Tiêu Ngọc Châu mấp máy môi, con bé không muốn chuyển ra nơi khác sống, nhưng vì để phụ thân và mẫu thân hòa hảo với nhau, con bé sẽ chuyển đi.
"Ngày mai con muốn tới khố phòng của phụ thân để chọn mấy món đồ." Tiêu Ngọc Châu nói.
Phụ thân được hời như thế, phải trả giá mới được.
Đường Thư Nghi cười: "Được, ngày mai chúng ta tới khố phòng của phụ thân con."
Bên này hai mẫu nữ còn đang nói chuyện, bên kia Tiêu Hoài ngồi trong thư phòng luyện chữ, hắn sai người chuẩn bị nước nóng để tắm. Chờ sau khi gã sai vặt chuẩn bị xong nước nóng, hắn ra khỏi thư phòng, chuẩn bị đi tắm, hắn bỗng đụng vào một nha hoàn, trong tay nàng ta đang bưng một chiếc khay, ở trên bày một ấm trà và chén trà tinh xảo.
"Quốc công gia mạnh khỏe." Nha hoàn ngân nga cúi người hành lễ.
Tiêu Hoài ừ một tiếng, hắn nhận ra nha hoàn này, là người trong viện Đường Thư Nghi.
"Có chuyện gì?" Hắn hỏi.
"Phu nhân sai nô tỳ dâng thuốc an thần tới cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3622330/chuong-480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.