Tiêu Khang Thịnh lập tức đi ra ngoài mời người, không lâu sau, một nam tử trung niên nho nhã mặc trường bào màu xanh bước vào, "Tạ Bá Nguyên tham kiến Hoàng thượng."
Vừa nói, hắn vừa vén trường bào lên chuẩn bị quỳ xuống, lúc này Hoàng đế nói: "Bá Nguyên miễn lễ đi."
Tạ Bách Nguyên cũng không từ chối, đi đến bên cạnh ngồi xuống, "Gia đệ thời thiếu niên là tri kỷ tâm giáo với Vĩnh Ninh hầu Tiêu Hoài, sau khi Vĩnh Ninh Hầu vì nước quên mình, hắn mặc dù ra ngoài ngao du, nhưng mỗi phong thư gửi về nhà đều nhắc đến chuyện, mong Tạ gia chăm sóc đám hài tử mồ côi của Vĩnh Nĩnh Hầu. Hôm nay nghe nói Tiêu nhị công tử xảy ra chút chuyện, gia phụ liền bảo Bá Nguyên tới xem xem là chuyện gì."
Hoàng đế nghe hắn nói xong thì thở dài một hơi, bộ dáng bi thương đến mức không nói thành lời. Lúc này, Lương quý phi đôi mắt đẫm lệ nói: "Tạ tiên sinh là đến phân xử sao?"
"Không thể nói là phân xử, Tạ mỗ nghe nói hài tử Tiêu nhị này gây ra hoạ, liền đến xem thử." Ý tứ của Tạ Bá Nguyên rất rõ ràng, hắn tới đây là để giúp Tiêu Ngọc Minh.
Lương quý phi liếc nhìn Hoàng đế, thấy hắn rũ mí mắt xuống không có ý muốn nói chuyện, nghiến răng nghiến lợi sau đó thê lương nói: "Ta xuất thân thấp hèn, không bằng Vĩnh Ninh Hầu phu nhân xuất thân từ danh môn, nhi tử ta cũng không có nhiều hậu thuẫn như Tiêu Ngọc Minh, nó bị Tiêu Ngọc Minh g.i.ế.c c.h.ế.t cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3622209/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.