Tiêu Khang Thịnh đi ra ngoài, một lúc sau, Đường Quốc Công và Hướng đại tướng quân cùng nhau đi vào, hai người quỳ trên mặt đất hành lễ với Hoàng đế. Hoàng đế buông ra một tiếng thở dài, tiếng thở dài này tràn ngập đau đớn và bất lực, "Đều đứng dậy đi."
Đường Thư Nghi ba người bọn họ đứng dậy, Hoàng đế cũng ngồi xuống. Vừa ngồi xuống, Tiêu Khang Thịnh lại đi vào bẩm báo: "Hoàng thượng, Thái phi đến rồi."
Hoàng đế siết chặt nắm đấm, trong mắt hiện lên sự tàn nhẫn. Y nói: "Mời thái phi vào."
Sau khi Thái phi đi vào, Hoàng đế đứng dậy: "Sao ngài cũng tới đây?"
"Ta nghe nói Cảnh Minh xảy ra chuyện cho nên đến xem thử." Thái phi nói.
Hoàng đế bảo Thái phi ngồi xuống, nặng nề thở dài một hơi, mang theo nỗi đau đớn vô tận: "Quý phi nói, Cảnh Minh bị nhị nhi tử phủ Vĩnh Ninh hầu g.i.ế.c chết."
"Ta không có," Tiêu Ngọc Minh đang quỳ ở đó không lên tiếng, đột nhiên nói: "Ta không g.i.ế.c hắn, hắn bị người khác dùng mũi tên b.ắ.n chết. Ta lúc đó vừa hay vật lộn với hắn, trên người lại không mang cung tên, làm sao có thể b.ắ.n c.h.ế.t hắn?"
"Ngươi không có, còn thủ hạ của ngươi thì sao?" Lương quý phi chỉ vào Tiêu Ngọc Minh nói: "Là ngươi, chính là ngươi g.i.ế.c nhi tử ta."
"Lương quý phi, mọi chuyện đều cần có bằng chứng, không thể nói suông được." Đường Thư Nghi nhìn Lương quý phi nói.
Lúc này, Đường Quốc Công nhìn Tiêu Ngọc Minh nói: "Cháu nói đi, lúc đó đã xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3622208/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.