Lý Cảnh Hạo thấy vậy, vội vàng đứng trước mặt Giai Ninh quận chúa, ngẩng mặt lên hỏi Đoan thân vương: "Vậy phụ vương muốn tỷ đệ bọn con có thái độ gì? Phải tạ ơn ngài hạ thủ lưu tình, để tỷ đệ chúng ta chạy trốn từ cõi c.h.ế.t sao?"
"Ngươi...." Đoan thân vương duỗi tay chỉ vào Lý Cảnh Hạo, "Các ngươi nói với Hoàng thượng như vậy sao? Nói bổn vương muốn g.i.ế.c các ngươi?"
Cả Giai Ninh quận chúa và Lý Cảnh Hạo đều không lên tiếng, Đoan Vương cười lạnh một tiếng: "Chẳng trách Hoàng thượng thấy bổn vương liền quát mắng, các ngươi đúng thật là hiếu thảo mà!"
"Vậy Vương gia còn muốn bọn họ như thế nào?" Lão Lễ Quốc Công phu nhân đang nằm trên giường lúc này mới ngồi dậy, nhìn Đoan thân vương nói: "Hai người bọn nó c.h.ế.t trong vương phủ của ngươi mới là hiếu thảo sao?"
"Bổn vương trước giờ chưa từng muốn g.i.ế.c bọn nó." Đoan thân vương nói.
Hắn ta thực sự không nghĩ đến, chẳng qua chỉ muốn đưa vương vị cho tiểu nhi tử mà thôi.
"Phụ vương, chúng ta đi nói chuyện khác đi." Giai Ninh quận chúa tiến lên một bước, nói với lão Lễ Quốc Công phu nhân: "Ngoại tổ mẫu, ngài nghỉ ngơi cho tốt, chúng cháu ra chỗ khác nói chuyện với phụ vương."
Lão Lễ Quốc Công phu nhân vẻ mặt lo lắng, Giai Ninh quận chúa nắm lấy tay bà ấy: "Chỉ ở trong phủ chúng ta."
Lão Lễ Quốc Công phu nhân biết mình không thông minh bằng ngoại tôn nữ, vài đứa nhi tử của bà ấy cũng vậy, đành thở dài một hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3622184/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.