Nói xong, hắn ta phất phất tay, hai người bên cạnh vội vàng chạy tới, một trái một phải kẹp lấy Nhị hoàng tử, dùng dây thừng trói hắn ta lại.
"Phản rồi, các ngươi phản rồi, buông ta ra." Nhị hoàng tử vất vả giãy giụa, nhưng không hiểu sao sợi dây thừng trói như thế nào, càng giãy giụa càng chặt.
Thủ lĩnh ngự lâm quân thấy vậy nói: "Nhị hoàng tử, thần phụng lệnh hành sự, mong ngài hợp tác."
Hắn ta lại xua tay, sau đó xoay người sải bước đi ra ngoài. Hai tên thuộc hạ nhìn Nhị hoàng tử nói: "Nhị hoàng tử, tiểu nhân cũng phụng mệnh hành sự, ngài có gì muốn nói thì lát nữa nói với Hoàng thượng."
Nhị hoàng tử nghiến răng trừng mắt nhìn bọn họ: "Chờ đi, các ngươi chờ ta, ta sẽ tru di cửu tộc các ngươi."
Tim của hai tên thuộc hạ run sợ, nhưng đây là mệnh lệnh của hoàng đế, bọn họ không thể không tuân theo. Chỉ có thể cầu nguyện trong lòng, cầu nguyện Nhị hoàng tử lần này mãi mãi không xoay được người.
Phủ Nhị hoàng tử cách hoàng cung không xa, không lâu sau liền đến.
Nhị hoàng tử bị trói, bước vào ngự thư phòng, nhìn thấy Hoàng đế liền quỳ thẳng xuống, "Phụ hoàng, nhi thần đã làm gì sai?"
Hoàng đế cười lạnh: "Ngươi làm sai cái gì? Ngươi cái gì cũng làm gì sai, là ta sai, ta nên sớm đưa hoàng vị cho người."
Hoàng đế đứng dậy đi sang một bên, chỉ vào chiếc ghế phía sau bàn, nói: "Đến đây, Lý Cảnh Minh, ngươi ngồi ở đây."
"Phụ hoàng." Nhị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/3622145/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.